Không nghĩ rằng, năm đó cha vì tương lai sự nghiệp của mình mà quyết định ở lại nước ngoài, thế mà Lý Lương Sang lại để ý, bây giờ còn thu nhận một người học trò nữ. Điều này thể hiện rằng ông ấy muốn dọn dẹp lại, dẫn mặt cha.” “Cha à, cha từng nói với con, thị trường chữa bệnh ở nước Thiên Hoàng là một miếng bánh béo bở, nếu như muốn kiếm tiền nhiều thì vẫn nên về nước để phát triển. Cái người Tô Kim Thư này có thể trở thành trở ngại của chúng ta hay không?” “Nói trở ngại thì không đúng, chẳng qua cũng chỉ là một cô gái nhanh tay lẹ mắt mà thôi, không thật sự có bản lĩnh như chúng ta nghĩ đâu, nói chung là vẫn không thích hợp đâu. Thầy Lý đã từ chối cha và đem hy vọng đặt lên người của một cô gái còn chưa đủ lông đủ cánh, quả thật muốn khiến cho mọi người chê cười!” Smith Phạm nhớ tới ánh mắt hiệu trưởng Lý vừa rồi nhìn Tô Kim Thư, ánh mắt càng lạnh lùng hơn. Ánh mắt này tràn ngập sự hy vọng, năm đó khi ông theo hiệu trưởng Lý để học tập, cũng đã từng chứng kiến qua em ý nghĩ và hy vọng muốn phục hưng lại Đông y gửi gầm lên người của một cô gái nhỏ? Thầy Lý cũng quá mức hồ đồ rồi, thật đúng là có những ý nghĩ kì lạt “Tô Kim Thư, cha thật sự muốn chứng kiến, những gì mà cha đã từ bỏ vào năm đó, để xem con nhóc thật sự có khả năng hoàn thành nó hay không!” Tuy rằng, miệng thì nói vậy, thế nhưng từ trong lòng của Smith Phạm, lại căn bản không hề tin răng Tô Kim Thư có thể đem nền Đông y phát triển trở lại. Phục hưng nền Đông y! Nền Đông y gặp khó khăn, theo quan điểm của Smith Phạm, đây cũng đã là xu hướng tất yếu của nền y học rồi, làm thế nào mà chỉ dựa vào một người mà có thể tùy tiện xoay chuyển tình thế? “George, chuyện này con không cần phải lo lằng, đợi đến buổi hội nghị trao đổi vào cuối tuần này, con chỉ cần thể hiện bản lĩnh của mình là được” Smith Phạm quay đầu liếc nhìn Asius một cái: “Asius, em biết phải nên làm thế nào đi” Smith Phạm mặc dù phải cam chịu ở chỗ Tô Kim Thư không ít, thế nhưng vẫn như cũ không có xem trọng cô. Dù sao thì hội nghị trao đổi chính là nơi để biểu hiện sự chuyên nghiệp về kĩ thuật của y học, cũng không phải là nơi so xem ai có mồm mép lợi hại hơn. Ánh mắt Asius chợt lóe lên, khóe miệng nở một nụ cười như có như không nói: “Thầy à, thầy cứ yên tâm đi!” “Thật sự là một người cặn bã!” Chờ Smith Phạm cùng với vài người rời đi rồi, sự tươi cười trên khuôn mặt cô Tư Anh cũng biến mất. Một bên cô thu dọn chén đũa, một bên cúi đầu mắng. Hiệu trưởng Lý thở dài một hơi: “Coi như xong rồi, thôi đừng nói nữa” “Làm sao mà tôi có thể không nói cho được? Thầy xem, thầy gây khó dễ cho học trò của người ta, người ta lập tức gây khó dễ thầy hay sao?” Tuy rằng tính cách của cô Tư Anh rất dịu dàng, nhưng thật chất là một người dứt khoát, đặc biệt là không thích những loại người hám lợi như Smith Phạm. Vừa rồi cô cũng đã kìm nén rất lâu, vẫn là vì giữ gìn hình tượng của một người cô giáo của mình, cho nên mới không có tỏ thái độ với bọn họ: “Loại người đạo đức giả này so với kẻ bỉ ổi còn trơ trến hơn!” “Thầy à, con cảm thấy cô Tư Anh nói đúng đấy, cái người Smith Phạm này thật đúng là một kẻ đạo đức giả!” Tô Kim Thư bĩu môi, đối với lời nói của cô Tư Anh thì cực kì đồng ý. Hiệu trưởng Lý thở dài một hơi: “Dù có nói gì đi chăng nữa, thì lúc trước thầy cũng đã dùng hết sức mình để đề cử anh ta, chỉ tiếc là đã lãng phí nhiều tài nguyên của nước mình thôi!” Tuy rằng hiệu trưởng Lý có tính cách hơi nóng nảy, nhưng chỉ cần đã mở miệng thu nhận học trò, nhất định ông sẽ cố gắng hết sức, tuyệt đối sẽ không giấu diếm. Thế nhưng trên thế giới này cũng có một loại đồ vật, cũng không phải cứ nỗ lực thì nhất định có thể được đáp trả, ví dụ như tình cảm “Nói như thế nào đi chăng nữa, thật ra cũng không phải hoàn toàn là do anh ta, sức ảnh hưởng của nền Đông y mấy năm nay ngày càng nhỏ, có câu “chim khôn chọn cây mà đậu”, mọi người đều do sự ích kỉ mà thôi” Hiệu trưởng Lý uống một ngụm trà, ngẩng đầu hướng về phía Tô Kim Thư, cười nói: “Thật ra lại nói đến, Kim Thư, tuy rằng con chỉ là một người con gái, thế nhưng bản chất là không muốn chịu thua ai, thật ra rất giống anh ta hồi đó. Thế nhưng thì cuối cùng anh ta vẫn lùi bước, dù sao con đường phục hồi lại nên Đông y này cũng rất khó khăn. Anh ta cũng đã từng có một thời gian rất tốt, nhưng lại không muốn lãng phí thời gian của bản thân, cho nên đã dứt khoát kiên quyết bỏ cơ hội về nước mà ở lại nước M” “Thật ra ở phương diện y học anh ta đúng là một thiên tài, hơn nữa anh ta còn có thể kết hợp kiến thức y học đã học được từ tôi với lại kĩ thuật phương Tây, không bao lâu sau đã bộc lộ được tài năng trong lĩnh vực y học phương Tây, có được danh tiếng” Tô Kim Thư nghe cực kì chăm chú: “Thầy à, thầy có biết được vì sao anh ta trở về đây để làm gì không?” Trực giác Tô Kim Thư nói cho cô biết, sự việc lúc này, chỉ sợ là không đơn giản như vậy. “Anh ta đảm nhiệm vị trí hiệu trưởng ở một trường đại học y dược ở Anh Nam, bây giờ lại mang học trò của mình về đây tiến hành trao đổi y học với học viện Lan Ly của chúng ta Đồng hành cùng với anh ta còn có chủ nhiệm của học viện điện ảnh và truyền hình, cô Tư Anh đây là viện trưởng của ngành điện ảnh và truyền hình của Lan Ly, cho nên chúng ta mới thu nhận hai người làm học trò.” “Tôi là viện trưởng danh dự của Lan Ly, hơn nữa Smith Phạm lập tức có mối quan hệ rất sâu sắc với tôi khi đến đây, cho nên nhà trường đã nghiên cứu và đưa ra quyết định, cho tôi phụ trách việc trao đổi y học cùng với anh ta” “Chỉ riêng việc trao đổi học y học thôi sao?” Tô Kim Thư nghe xong những lời này, lập tức rơi vào trầm tư. Cô cảm nhận được Smith Phạm là loại người cực kì ích kỉ, mỗi việc làm của anh ta, hẳn là đều có những mục đích của mình. Nếu như chuyện này không phải có thể có lợi như đã nói, anh ta cũng sẽ không băng qua đại dương, mang theo người học trò bên kia của mình về đây để trao đổi đâu! Hay là… Trong đầu Tô Kim Thư: lóe lên một ý nghĩ, hay là người kia muốn dẫm lên danh hiệu của hiệu trưởng Lý để tạo địa vị cho bản thân anh ta? Dù sao thì mấy năm nay Smith Phạm cũng đang hoạt động rất tốt ở nước ngoài, nhưng mà vẫn chưa có những phát triển bên trong nước. So sánh sự thành thục trong suốt quá trình chữa bệnh ở nước ngoài của Smith Phạm mà nói, nền Đông y ở nước Thiên Hoàng đang trong giai đoạn phát triển quả thật là một miếng bánh béo bở. Muốn có chỗ đứng trong nước, ngoại việc bản thân từng có trình độ y tế xuất sắc thì còn lâu mới đủ. Bởi vì trong lĩnh vực y học của nước Thiên Hoàng, rất nhiều người đều biết Smith Phạm ông ta đã từng là học trò của ông lão Lý Lương Sang. Có một người thầy đè trên đầu như thế, ông ta muốn trở về tự lập môn hộ, lại biến thành danh không chính ngôn không thuận, thậm chí khiến người khác khinh thường, trừ khi ông ta có thể xuất sư! Chỉ cần ông ta có thể chứng minh, các phương diện năng lực của mình đều vượt qua trước Lý Lương Sang, mọi người mới có thể thừa nhận sự tồn tại của ông ta. Tô Kim Thư đột nhiên nghĩ thông suốt, thay vì nói lần này Smith Phạm tới giao lưu, thực ra là tới khiêu khích. Nếu như học sinh học viện y học và học viện điện ảnh và truyền hình của trường đại học Anh Nam đang tiến hành các hoạt động giao lưu, trao đổi học thuật, danh tiếng lấn án học sinh của Lan Ly, vậy điều này nói rõ cái gì? Nói rõ học sinh do học trò do Smith Phạm này dạy dỗ ưu tú hơn học sinh do thầy giáo mang đến! Kể từ đó, ông ta đương nhiên là có tư cách xuất sư, cũng có thể rời khỏi Lý Lương Sang tự lập môn hộ, quang minh chính đại trở về chia sẻ cái bánh ga-tô lớn này. Nói trắng ra là, ông ta muốn giãm đạp lên tên tuổi của ông lão Lý Lương Sang để giúp mình đạt được mong muốn. Trước đây không chút do dự rời khỏi thầy giáo, phản bội quốc gia, bây giờ muốn trở về, lại còn muốn lợi dụng thầy giáo của mình để đạt được kết quả. Mưu đồ của người này thật có thể nói là vô cùng ác độc! Thế nhưng bên ngoài ông ta vẫn mượn danh nghĩa giao lưu trong và ngoài nước, nhượng ông lão Lý Lương Sang ngay cả từ chối cũng không có cách nào. “Vừa rồi nói ông ta không biết xấu hổ, thật không có oan uổng ông tai” Tô Kim Thư nhíu mày, trong lòng đã hạ quyết tâm, đợi tới cuộc gặp mặt giao lưu kia, cô nhất định phải tham gia, sau đó hoàn toàn phá vỡ mưu kế vô liêm sỉ của Smith Phạm! Lý Lương Sang liếc mắt nhìn Tô Kim Thư, dường như là có điều muốn nói rồi lại thôi. Một bên cô Tư Anh liếc mắt một cái nhìn thất ng muốn nói, vội vã mở miệng nói rằng: “Thầy à thầy cứ yên tâm đi, Kim Thư thiện lương lại nhu thuận, sẽ không giống như một con sói mắt trắng đâu!” Hiệu trưởng Lý thở dài một tiếng: “Thực ra giao trọng trách này cho cô, tôi quả thực rất ích kỷ. Nếu như sau này cô hối hận, bất kì lúc nào cũng có thể rời bỏ, cũng không cần hổ thẹn, tôi sẽ không trách cô.” Tô Kim Thư cũng cười theo, lúc này cô lại vỗ ngực nói lời cam đoan với Lý Lương Sang: “Hai thầy cô giáo cứ việc yên tâm, dù cho chúng em có đi xa cũng sẽ tuyệt đối không quên cội nguồn của mình. Có lẽ lựa chọn Tây y có thể dựa vào cây đại thụ hóng gió mát, lựa chọn Đông y lại là một con đường dài. Đông y vốn dĩ chính là báu vật của Bạch Lạc chúng ta, em mong muốn nó có thể được người đời công nhận lần nữa mà không phải bị vứt bỏ theo thời gian. Điều này cần phải có người đi đầu nhặt lên!” Lời nói của Tô Kim Thư mạnh mẽ hùng hồn, hiệu trưởng Lý nghe càng nhiệt huyết sôi trào, nói liên tục ba chữ tốt: “Chỉ cần các em nguyện ý học, tôi nhất định sẽ dạy hết những gì mình biết. Tôi không dạy được các em, dù cho là bỏ đi cái mặt già này cũng sẽ đi cầu người khác tới dạy!” . truyện tiên hiệp hay “Thầy à thầy yên tâm” Sau khi Tô Kim Thư trầm ngâm một lúc, mở miệng hỏi: “Thầy, em muốn hỏi một chút, trước đây lúc Smith Phạm học tập cùng thầy, tương đối am hiếu loại phương thức trị liệu Đông y nào?” “Trước đây nó am hiểu nhất là phương diện châm cứu, chính bởi vì đã từng luyện tập thực hành châm cứu, cho nên sau này lúc nó phẫu thuật, kỹ thuật ổn hơn nhiều so với những bác sĩ khác. Hơn nữa nó cũng năm bắt các huyệt đạo trên cơ thể người rất chính xác, điều này mang đến trợ giúp cực lớn cho nó khi phẫu thuật, đồng thời cũng tạo nên địa vị của nó hôm nay. Được rồi, sao em lại đột nhiên nhớ tới hỏi cái này?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]