Chương trước
Chương sau
“Tôi cảnh cáo anh, tuy rằng tôi đáp ứng với anh giả thành tình nhân, cũng…cũng đồng ý sẽ có một chút hành động thân mật, nhưng mà chỉ giới hạn khi có mẹ tôi ở đây. Hành động của anh bây giờ được coi là lưu manh đùa giỡn đấy, anh biết không hả?”
“Cho nên?” Giáo sư Lục sau khi ăn xong đậu hũ, tâm tình cũng không tệ lắm, vui vẻ nhìn cô.
Lâm Thúy Vân nhíu mày nhớ tới đề nghị lúc trước của Tô Kim Thư.
Dù sao chuyện này sớm muộn gì cũng phải chọc thủng, không bằng nhân cơ hội ngày hôm nay nói cho rõ ràng hết.
“Lục cầm thú, tôi nói thật cho anh biết đi, thật ra tôi đã sớm có người mình yêu rồi!”
Lâm Thúy Vân tự tin nói Ánh mắt Lục Mặc Thâm nháy mắt tối sầm lại, khóe miệng gợi lên một độ cong lạnh lẽo: “Vậy sao?”
“Đương nhiên rồi. Cho nên phiền anh chú ý hành vi của mình một chút, miễn cho người trong lòng tôi hiểu lâm”
Đầu ngón tay thon dài của Lục Mặc Thâm nhẹ nhàng gõ trên khung cửa: “Vậy cô nói xem, là ai có thể khiến cho cô xem trọng như vậy?”
Tuy rằng miệng nói như vậy, nhưng hiện giờ ý nghĩ trong đầu anh ta chỉ có: Làm thế nào mới có thể lặng yên không một tiếng động thu thập người kia?
Lâm Thúy Vân có chút không biết nên nói làm Sao: ‘Tôi nói cho anh biết, anh cũng đừng không tin, Tôi nói thật, người tôi yêu chính là nam thần nhà vệ sinh”
…Cái tên thật đặc biệt” Lục Mặc Thâm luôn luôn làm mặt lạnh lúc này cũng có một vài biểu cảm thể hiện sự buồn bực.
“Tên nam thần của tôi đương nhiên đặc biệt, loại dế chũi như anh sao có thể hiểu được chứ?”
Nhắc tới nam thần nhà vệ sinh của mình, hai mắt của cô ấy liền mở to như hai quả đào vậy: “Để tôi nói tiếp nè. Thật ra tôi đã làm một chuyện có lỗi với anh ấy. Nếu không phải lúc trước tôi lấy gạt tàn đánh anh ấy, có lẽ anh ấy cũng không lâu như vậy mà không đến tìm tôi..”
Không đúng!
Ánh mắt Lục Mặc Thâm nhíu lại: “Cô nói cái gì?”
Lâm Thúy Vân tức giận đẩy tay anh ta ra: “Ai da, còn không phải là lúc trước sao. Tôi bị Tô Bích Xuân ra tay trong rượu, ý thức mơ hồ. Tôi nghĩ rằng anh ấy muốn chiếm tiện nghi của tôi nên liền đánh anh ấy một cái… Này, Lục cầm thú, biểu cảm của anh sao kỳ quái như vậy, anh đang cười cái gì? Nam thần của tôi tốt đến mức khiến anh cười như vậy sao?”
Lục Mặc Thâm ở phía sau ôm bụng, suýt chút nữa cười ra nước mắt.
Hóa ra nam thần nhà vệ sinh Lâm Thúy Vân tâm tâm niệm niệm lại chính là anh ta!
Anh ta nhất định bị điên rồi Dù sao lúc trước Lệ Hữu Tuấn từng nói với anh ta rằng, hình như Lâm Thúy Vân đã có người mình thích Lúc nghe thấy vậy, tâm tình của anh ta không tốt chút nào.
Kết quả nói chuyện nửa ngày, vậy mà anh ta lại tự ăn dấm chua của chính mình Lâm Thúy Vân cau mày, nói chuyện hơi nhớn nhác: Này, Lục cầm thú, tôi cảnh cáo anh, nếu anh còn tiếp tục cười nữa, tôi sẽ thật sự tức giận đó!
Chuyện tình yêu của tôi đáng để anh cười như vậy sao? Anh đó!”
Lục Mặc Thâm đang cố gắng bình phục tâm Tình của mình.
Rất nhanh, anh ta liền khôi phục bộ dạng cao quý lãnh diễm của mình trước kia: “Nhìn dáng vẻ của cô, hẳn là rất thích người đó… nam thần nhà vệ sinh?”
Lâm Thúy Vân dường như không hề do dự mà gật đầu: “Đúng rồi, lúc trước khi bị động tay chân vào trong rượu, tôi nhất thời mơ hồ, không thấy rõ diện mạo của anh ấy. Sau đó tôi đến khách sạn Vọng Nguyệt xem lại camera cũng không thấy”
Đầu Lục Mặc Thâm không nhịn được mà xuất hiện vạch đen.
Cô ấy đương nhiên không thể xem lại camera rồi Anh ta đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Lục thị, không những bị một người phụ nữ cưỡng hôn mà cuối cùng còn bị trúng một cái gạt tàn.
Tình huống mất mặt như vậy, anh ta sao có thể cho người khác nhìn thấy được?
Lục Mặc Thâm nghĩ, sau đó lại đi vài bước về phía Lâm Thúy Vân.
Bức thẳng cô đến một góc chật hẹp.
“Tôi hỏi cô, nếu cho cô một cơ hội được nhìn thấy anh ta một lần nữa, cô muốn nói cái gì?”
Lâm Thúy Vân nghiêng đầu, cô ấy suy nghĩ một chút: “Đương nhiên chính là…
Quan hệ một lần nữa?
Không nên không nên, cái này hình như hơi rõ ràng quá?
Không đúng, cô ấy nói nhiều với Lục cầm thú như vậy làm gì?
“Anh ngậm miệng lại! Đây là chuyện của tôi, vì sao phải nói cho anh biết? Anh vẫn nên nhanh chóng nghĩ biện pháp cho chúng ta ra ngoài đi”
“Trước khi ra ngoài, thật ra tôi có thể thỏa mãn tâm nguyện gặp nam thần của cô”
Lục Mặc Thâm cúi đầu nhìn c‹ Lâm Thúy Vân khiếp sợ vô cùng: “Anh, anh biết anh ấy là ai sao?”
Lục Mặc Thâm không nói chuyện, mà cầm lấy cổ tay cô ấy, dẫn cô ấy cùng nhau chen vào một cái nhà vệ sinh Anh ta ngồi xuống trước, sau đó nhẹ nhàng đặt Lâm Thúy Vân ngồi yên trên đùi của anh ta, hai người mặt đối mặt Bàn tay to của Lục Mặc Thâm vừa thu lại, khoảng cách của hai người vô cùng gần.
Không khí trong nháy mắt như đọng lại Lâm Thúy Vân ngơ ngác nhìn anh ta Con mẹ nó!
Cảnh tượng này vì sao lại quen thuộc như vậy?
Lục Mặc Thâm ngẩng đầu nhìn chằm chằm cô ấy: “Vị tiểu thư này, nơi này chính là nhà vệ sinh nam, không phải cô đã đi nhầm rồi chứ?”
Một tiếng “Âm” vang lên.
‘Sâu bên trong đại não giống như có một quả bom đột nhiên nổ tung, nổ đến mức Lâm Thúy Vân cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Vì sao những lời này cũng quen thuộc như vậy?
Thậm chí ngay cả âm điệu cũng.
Lâm Thúy Vân kích động muốn đứng lên: “Lục Mặc Thâm, anh không phải điên rồi chứ?
Anh buông”
Lục Mặc Thâm lại dùng sức, một lần nữa túm cô ấy ngồi xuống.
Sau đó cởi cà vạt của mình ra, chậm rãi buộc lấy cổ của cô ấy, tay phải nhẹ nhàng kéo cà vạt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Thúy Vân ngoan ngoãn đưa đến, Lục Mặc Thâm nhẹ nhàng hôn lên.
Lâm Thúy Vân chỉ cảm thấy trong đầu hỗn loạn.
Lúc này đây, không ai động tay chân gì vào trong đồ uống của cô ấy.
Nhưng cô ấy vẫn cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, tim đập gia tốc.
Khi tình yêu trở nên nồng đậm, Lục Mặc Thâm trực tiếp ôm lấy cô ấy đặt trên tường.
Bốn mắt nhìn nhau, trong không khí giống như có dòng điện chuyển động.
Trong đầu Lâm Thúy Vân trống rỗng.
Xong đời, vậy mà cô ấy bị điện giật rồi Con mẹ nó, mình vậy mà bị Lục Mặc Thâm giật điện!
“Xin chào, cô gái nhỏ trong nhà vệ sinh của tôi”
Đôi môi mỏng của Lục Mặc Thâm hé ra đóng lại, cúi đầu nói ra vài từ.
Lâm Thúy Vân hoàn toàn mê mang Con mẹ nó!
Sau đó trong đầu cô ấy ngoại trừ từ con mẹ nó thì cũng không còn từ nào khác.
Làm sao có thế?
Trên thế giới này sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy?
Nam thần nhà vệ sinh của cô ấy vậy mà là Lục Mặc Thâm, ông trời đang đùa giốn cô ư?
Chẳng lẽ thầy tướng số ven đường nói “xa tận chân trời” chính là ý này?
Nhìn thấy bộ dạng Lâm Thúy Vân trợn mắt há hốc mồm, tâm tình Lục Mặc Thâm vui vẻ Lâm Thúy Vân ngơ ngác nhìn anh ta “Nam thần nhà vệ sinh?”
“Lúc trước cô nói…hai người đã quan h Lâm Thúy Vân ngây ra như phông, gật đầu, nhưng sau đó lại lập tức lắc đầu thật mạnh “Tôi…tôi không biết”
Bởi vì ngày đó, sau khi cô ấy tỉnh táo lại thấy mình đang nằm trên giường khách sạn.
Hơn nữa ngoại trừ áo choàng của khách sạn cũng không có cái gì nữa.
Nhìn thấy cảnh tượng cho rằng mình đã quan hệ rồi Hơn nữa cô ấy còn cố tình tìm hiểu trên Google. Ai cũng nói lần đầu tiên sẽ rất đau, hơn nữa non nửa tháng cũng không thể đi đường tự nhiên được cô ấy đương nhiên Nhưng Lâm Thúy Vân tỏ vẻ cô ấy không hề cảm giác được những thứ đó.
Dù sao ngày hôm sau, khi cô ấy ở trong phòng huấn luyện luyện múa còn có thể trực tiếp dạng thẳng chân ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.