*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng mà cứ tưởng tượng đến hậu quả mà Lâm An Nguyên có thể nhận, ánh mắt của Tô Kim Thư trở nên vô cùng kiên định: “Tôi nói, tôi phải xuống xe.”
Bầu không khí trong xe đột nhiên yên tĩnh chết chóc.
Giống như trải qua một thế kỷ vậy.
Lệ Hữu Tuấn đột nhiên buông lỏng tay cô ra, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn về phía trước: “Sang bên đường dừng xe”
“Vâng, Boss.”
Lục Anh Khoa rất nhanh đã dừng xe ở ven đường.
Tô Kim Thư chậm rãi thở dài một hơi.
Cô đang chuẩn bị mở cửa xuống xe, thình lình lại nhìn thấy Lệ Hữu Tuấn mở cửa xe, đi xuống.
Ngay lúc cô đang vô cùng kinh ngạc, bên tai vang lên giọng nói lạnh như băng của Lệ Hữu Tuấn: “Dẫn cô ấy đến nơi cô ấy muốn đi đi”
“Vâng, BOSS”
Rất nhanh xe đã khởi động Tô Kim Thư quay đầu nhìn bóng dáng của Lệ Hữu Tuấn cách cửa sổ xe, càng ngày càng xa.
Cô cắn môi dưới, chỉ cảm thấy lòng mình như bị kim châm, đau lòng không thôi.
Người kia thật sự tức giận sao?
Chắc lúc này anh về chuẩn bị ly hôn?
“Phu nhân, cô muốn đi đâu?”
Tô Kim Thư nhìn thoáng qua đồng hồ trên tay: “Đi bệnh viện trung tâm đi, cám ơn.”
Đọc theo đường đi, trong xe đều đảm chìm trong một bầu không khí yên tĩnh đến kì lạ Lục Anh Khoa thỉnh thoảng đảo qua kính chiếu hậu, có thể nhìn đến khuôn mặt của Tô Kim Thư, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-song-bao-tong-tai-daddy-phai-phan-dau/1689792/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.