*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Còn có cái gì mà không chịu nổi.”
Lâm Thúy Vân lẩm bẩm.
‘Vừa ngẩng đầu lên, cô ấy tình cờ bắt gặp ánh mắt của Lục Mặc Thâm, anh ấy cũng đang nhìn về phía này.
Bốn mắt đối diện nhau.
Cô ấy thấy rõ ràng sự chế giễu không hề che giấu ở trong mắt của anh chàng này.
Với tính khí của Lâm Thúy Vân, làm gì có chuyện cô ấy chịu nhận thua?
Cô ấy lập tức dựng sách lên.
Khuôn mặt nhỏ xinh khuất sau cuốn sách, nhưng tay phải của cô ấy từ từ đưa lên.
Sau đó.
Ngón giữa.
Trên bục giảng, đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Lục Mặc Thâm chợt nheo lại.
Bên trong lóe lên một tia nguy hiểm.
““Reng reng reng…
Tiếng chuông kết thúc giờ học cuối cùng cũng vang lên.
“Tan học.”
Sau khi tao nhã phun ra hai chữ, Lục Mặc Thâm đút hai tay vào túi, lạnh lùng xoay người rời đi.
Theo lý mà nói, Tô Kim Thư còn nghĩ Lục Mặc Thâm sẽ mượn cơ hội này để gây phiền phức cho Lâm Thúy Vân.
Nhưng không ngờ anh ấy lại trực tiếp rời đi như thế này.
Lâm Thúy Vân nghển cổ, sau khi xác định bóng dáng của Lục Mặc Thâm đã hoàn toàn biến mất, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm.
Cả người yếu ớt gục xuống bàn: “Toang rồi, toang rồi, lần này toang rồi.”
“Ai nói tớ sợ anh ta, tớ không thèm sợ nhé Lâm Thúy Vân nhanh chóng đứng dậy, ôm cánh tay Tô Kim Thư, dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-song-bao-tong-tai-daddy-phai-phan-dau/1689774/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.