“Hoàn cảnh này có hài lòng không?” Quản gia hỏi.
Lâm Mạn đương nhiên vô cùng hài lòng, “ừm, rất hài lòng.”
Điều kiện này đúng là không có chỗ chê.
“Tôi bảo tài xế đưa cô về nhà thu dọn hành lý.”
“Hả? Đồ của tôi không nhiều, có thể tự thu dọn xong…”
“Tôi chỉ hy vọng, cô có thể nhanh chóng chuyển đồ tới đây, đừng kéo
dài thời gian.
Lâm Mạn gật đầu một cái.
Quản gia dẫn cô đi nhà để xe.
Dọc theo đường đi, cô ngắm nhin bốn phía, nhất thời cảm thấy mới lạ.
Không thể không nói, giới nhân vật nổi tiếng cũng chia ra mấy loại.
Nhà họ Kỳ là nhân vật nổi tiếng trên người khác.
Cô cũng không phải chưa thấy qua cảnh đời, nhưng căn nhà nhà sang
trọng xa hoa như vậy, cô vẫn là lần đầu tiên thấy.
“Kỳ thiếu đến.”
Quản gia đột nhiên ở một bên nhắc nhở một câu.
Lâm Mạn lấy lại tinh thần, liền trông thấy một người đàn ông đang đi tới.
Cô nhìn thấy đôi chân dài thẳng tắp kia, chỉ cảm thấy một ánh mắt đông lạnh rơi ở trên người mình.
Quản gia dè đặt xin phép:
“Kỳ gia? Vị này là bảo mẫu bên người cô chủ nhỏ, mới vừa thông qua kiểm tra.”
Đỉnh đầu truyền tới thanh âm lạnh như băng của người đàn ông, “Mùi gì đây!”
Quản gia quân bách nói, “Kỳ gia yên tâm, tôi sẽ dặn dò cô ta thật kỹ.”
Tiếng bước chân rời đi.
Lâm Mạn mới vừa đứng lên, quản gia đột nhiên đi tới trước mặt cô, cau mày, đột nhiên mặt đầy nghiêm túc nói, “Nếu từ giờ trở đi, cô đã là bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-tong-tai-truy-bat-co-vo-bo-tron/1118944/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.