Đảo mắt, thời gian năm năm thấm thoát trôi qua.
Khu dân cư cũ nát, chuông báo thức ồn ào vang lên.
“mẹ, dậy đi! Nếu không sẽ trễ cuộc thi đó!”
Lâm mạn mơ màng mở mắt ra, một gương mặt nhỏ nhắn thanh tú đáng yêu đập vào mi mắt.
Bánh bao nhỏ nằm ở mép giường, mi thanh mục tú, một đôi mắt xinh đẹp, trắng đen rõ ràng, trong suốt không nhiễm một tia tạp chất, lông mi chớp chớp, vô cùng đáng yêu.
“Bắc Bắc… mấy giờ rồi?” Lâm mạn nói mê mang một tiếng, có chút chưa tỉnh ngủ.
“Chín giờ rưỡi sáng rồi! Không phải mẹ có cuộc thi lúc mười giờ sao?”
Lâm mạn lập tức tỉnh táo! Cậ p ŋhật chư ơng mới nh ất tại w*eb лhayho.cом
Cô vội vàng bò dậy khỏi giường, rửa mặt thay quần áo.
Căn phòng cô thuê cũng không lớn, một phòng ngủ một phòng khách, phòng khách nhỏ hẹp miễn cưỡng đặt được một chiếc ghế sa lon nho nhỏ cùng một bàn ăn không lớn.
mặc dù tiểu khu này cũ nát tồi tàn, đều là nhà xây từ thập niên 80 thế kỷ trước nhưng tiền thuê càng ngày càng cao.
mặc dù điều kiện ở hơi khó khăn nhưng đủ để hai mẹ con cô tránh nắng tránh mưa.
Lâm mạn nhìn Bắc Bắc đun nóng sữa bò và mì trứng gà bưng lên bàn ăn thì có chút đau lòng.
Năm năm nay, cô sinh con trước thời hạn, suýt nữa không thể giữ được đứa bé này, thiếu chút nữa chết yểu.
Lúc Bắc Bắc ra đời thân thể yếu ớt, ở phòng bệnh trẻ sơ sinh khoảng ba ngày ba đêm, đã tiêu tốn tất cả tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-tong-tai-truy-bat-co-vo-bo-tron/1118937/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.