Cố Hoan cắn răng, kiềm chế, "Bùi tiểu thư, thân phận của cô cao quý nên tôi không tính toán cái tát này với cô. Nếu như còn lần sau, tôi nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy."
Ngày hôm đó, cô ở bệnh viện diễn kịch với Bắc Minh Mặc, Bùi Đại Nhi nhất định sẽ trả thù.
Đều là phụ nữ, cô đồng cảm với Bùi Đại Nhi, dù gì cô ta cũng yêu phải loại người không tốt đẹp gì.
Vì vậy, cái tát này, cô nhịn.
"Ò, ghi thù rồi?" Bùi Đại Nhi cười nói.
Cố Hoan chế nhạo, "Không dám, tôi đâu có rảnh như Bùi tiểu thư, chuyên tâm chạy đến đây chỉ để tát tôi một cái cho hả giận."
Nói xong, cô liền quay người rời đi.
"Đúng lại." Bùi Đại hét lên, kéo tay Cố Hoan lại, những móng tay dài của cô ta đâm vào thịt Cố Hoan. "Cô cho rằng tôi chạy đến đây chỉ để tát cô một cái sao? Cô không xứng."
Cố Hoan cau mày, nhẫn nhịn cơn đau, không hề phản kháng.
Bùi Đại Nhi phẫn nộ, "Quả thật, tôi có hàng ngàn lý do hận cô. Bởi vì cô mà Mặc không thèm nhìn tôi một cái, cho dù là tôi tự sát, anh ấy cũng không thèm ngó ngàng tới tôi mà bên cô phong tình. Tôi hận cô! Hận thấu xương loại phụ nữ như cô."
Bùi Đại Nhi vừa nói vừa rớt nước mắt.
Cố Hoan yên lặng nhìn, cô ngày càng cau mày chặt hơn.
Nhớ đến ngày hôm đó ở bệnh viện, Bắc Minh Mặc nói sẽ không cưới một người phụ nữ không yêu làm vợ. Bùi Đại Nhi Pu tủ như vậy mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-mat-sung-tieu-manh-the/4218421/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.