Bộp!
Một tiếng đập bàn nữa lại vang lên.
Tất cả mọi người đều vô cùng sợ hãi.
Hôm nay chủ tịch bị sao vậy, chủ tịch là một người luôn lạnh lùng và điềm tính, vậy mà hôm nay lại đập bàn hai lần trước mặt mọi người! Có thể thấy được, cơn giận này không hề nhỏ.
Mọi người đều đang âm thầm đoán xem, vị thư ký mới này rốt cục là người thế nào.
Bắc Minh Mặc nhìn Cố Hoan một hồi lâu bằng ánh mắt lạnh lùng. Trầm giọng nói: "Đi ra ngoài viết lại báo cáo, không viết xong thì không tan họp."
Lời mà Bắc Minh Mặc nói ra, ai dám phản kháng? Tất cả mọi người đều hoảng loạn.
Mọi ánh mắt oán giận dồn lên người Cố Hoan. Thời khắc này cô trở thành tội đồ của mọi người.
Lời nói của chủ tịch có nghĩa là thư ký Cố không viết xong báo cáo thì họ không thể về nhà ôm vợ của mình. Thật đúng là biết cách hành hạ người khác mà.
Thời khắc này, Cố Hoan chỉ cảm thấy cơ thể mình bị hàng nghìn con mắt sắc bén nhắm vào.
Cô nghiến răng, Bắc Minh Mặc anh được lắm.
Cố Hoan loay hoay mãi, đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, vì thế, trong đầu cô nảy ra kế hoạch...
"Aiya..." Cô yếu đuối kêu lên một tiếng, sờ lên hai má nóng bỏng của mình, nói: "Chủ tịch...tôi, tôi lập tức...đi viết..."
Hai từ báo cáo còn chưa được nói ra.
Cô trượt từ ghế xuống đất dưới ánh nhìn của mọi người.
Giả chết.
Sau đó, tiếng xì xào vang lên.
Chết tiệt, đất lạnh quá đi mất...
Mọi chuyện sau đó thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-mat-sung-tieu-manh-the/4218419/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.