Nói xong, cô vỗ mạnh vai Tiểu Dịch Thần: "Nếu cậu mà tiết kiệm chút thì số thức ăn đó đã đủ dùng hai tháng. Tôi tính rồi, nếu mỗi ngày hai ta chỉ ăn bốn ổ bánh mì thật sự có thể kiên trì được hai tháng, nước thì không thành vấn đề."
"Mỗi ngày bốn ổ bánh mì hả?"
Tiểu Dịch Thần than khổ: "Cô muốn tôi chết đói sao?"
"Không còn cách nào khác, chỉ có thể vậy thôi, nếu đói thì uống nhiều nước chút là được."
Tiểu Dịch Thần ra vẻ cực kỳ đau khổ.
"Cậu trưng bộ mặt như đưa đám đó ra làm gì?"
Lisa nói tiếp: "Số thức ăn đó có thể duy trì được hai tháng đã tốt lắm rồi có biết không? Chúng ta đang chạy nạn chứ không phải đi du lịch! Cậu phải biết nặng nhẹ chứ."
"Lisa..."
Đột nhiên Tiểu Dịch Thần nhìn chằm chằm cô, đôi mắt lóe sáng.
Lisa cảnh giác ngã về sau, nheo mắt nói: "Chuyện gì?"
"Cô thay đổi rồi."
"... Thay đổi chỗ nào?"
Tiểu Dịch Thần nói: "Trước kia cô rất kiệm lời, hiện tại cô đã nói nhiều hơn trước rồi."
Lisa ngẩn ra, cô lúng túng quay đầu, không nói thêm gì nữa!
Lờ tịt cậu đi!
Tiểu Dịch Thần nói thầm trong bụng: "Tôi chỉ nói sự thật thôi mà!"
Trước kia Lisa giống như một khúc gỗ, dường như trừ Hữu Hữu ra, cô chưa từng để ý đến ai!
"Đúng rồi! Nhanh chóng liên lạc cho cậu của tôi, bảo cậu chuẩn bị giúp đỡ chúng ta!"
Tiểu Dịch Thần nói xong, cậu có hơi lúng túng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046529/chuong-3669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.