Hữu Hữu vẻ mặt im lặng nội tâm lại xuất hiện mạnh vô số sóng gió.
Cô ấy nói: Đừng rời xa cô ấy nữa.
Tại sao lúc nghe được câu nói này, tim cậu ấy lại xúc động lợi hại như vậy?
Nhất là từ “Hữu Hữu” này, cậu ấy chỉ cảm thấy nội tâm vô cùng nóng bỏng.
Những suy nghĩ vô số hỗn đoạn nhất thời ập vào tim, cậu ấy đứng dậy xoay người đang muốn rời khỏi phòng, phía sau Nguyệt Dao bỗng nhiên buông bình sữa ra, ánh mắt dừng ở trên người cậu ấy, âm thanh đầy mùi sữa gọi một tiếng: “Anh…”
Hữu Hữu bước chân chưa dừng chật vật trở về phòng.
…
Lúc Mộ Dịch Thần thức tỉnh, mở to mắt bốn phía một mảnh ánh sáng.
Cậu nhìn quanh bốn phía vừa định nhúc nhích, lại ý thức được chính mình bị buộc chặt ở trên một cái ghế khó có thể nhúc nhích.
Mộ Dịch Thần cúi đầu liền thấy chính mình ngồi ở trên một cái ghế, hai tay bị bắt chéo ở sau lưng dùng còng tay khóa lại, hai chân bị dây sắt buộc lại, trên người cũng bị dây sắt buộc chặt trên ghế.
Sao lại thế này?
Cậu ta không phải là trúng đạn sao?
Ngẩng đầu nhìn quanh, rốt cuộc thấy rõ chính mình đang ở trong căn phòng rất là tối tăm, một bóng đèn treo từ trên đỉnh đầu cậu ấy chiếu xuống chói đến cậu ấy không thể mở mắt.
Tiểu Dịch Thần cố gắng mở to hai mắt bắt buộc chính mình thích ứng với bóng bèn trắng mãnh liệt, lại nhìn đến bên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046478/chuong-3644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.