Rốt cục Hữu Hữu cũng nâng mắt nhìn anh một cái, chính là liếc mắt một cái, lạnh lùng không chút tình cảm, sau đó…
Cậu ghét bỏ hất rau ra.
Hất ra…
Vốn dĩ chỉ cho rằng Hữu Hữu chỉ hất ra thôi, nhưng không ngờ Hữu Hữu đem rau gắp lại bỏ vào bát đựng xương trên bàn.
Tim của Cung Kiệt như “choang” vỡ nát.
Mộ Nhã Triết nói thầm: “Hữu Hữu không thích ăn rau.”
Vì thế anh cũng gắp một cái chân gà đặt vào chén của cậu.
Hữu Hữu cũng không liếc nhìn một cái, trực tiếp dùng đôi đũa khác gắp chân gà đặt lên bàn, sau đó dùng đũa gắp đùi gà mà Vân Thi Thi gắp cho cậu, đưa lên miệng ăn.
Mộ Nhã Triết: “…”
Cung Kiệt nhịn cười đến đau dạ dày, anh đè thấp âm thanh nói: “Anh rể, anh đưa chân gà người ta cũng không ăn. Hữu Hữu chính là ghét bỏ anh đó, haha.”
Mộ Nhã Triết quay sang tao nhã mỉm cười, sau đó gắp một cục thịt kho tàu, chính xác nhét vào miệng anh: “Câm miệng, ăn cơm.”
Miệng Cung Kiệt bị nhét một cục thịt kho tàu, nói không ra lời nhìn chằm chằm Mộ Nhã Triết đang bình thản bê chén tự nhiên ăn cơm.
Hữu Hữu ăn xong đùi gà trong chén lại dừng lại.
Vân Thi Thi thấy vậy lại gắp một ít rau xanh cho cậu, cậu do dự trong chốc lát sau đó bắt đầu ăn rau.
Nguyệt Dao cảm thấy chơi vui bỗng nhiên dùng cái thìa có một ít cháo, giơ tay nhỏ lên hướng về phía trước mặt Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046417/chuong-3615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.