Buổi tối, lúc Vân Thi Thi chuẩn bị tâm lí xong thì Cung Kiệt lại xung phong nhận nhiệm vụ, nội dung của nhiệm vụ chính là đi vào phòng.
Cô có hơi do dự, anh lại làm nũng: “Thi Thi, chị cho em thực hiện chức trách của một người cậu đi mà!
“Được rồi!”
Cung Kiệt nhận lấy bát trong tay cô, cô cần thận căn dặn: “Coi chừng nóng.”
Cứ thế, anh bưng bát đi vào phòng, chỉ mấy phút sau, bên trong truyền ra tiếng đồ sứ bị vỡ.
Vân Thi Thi và Mộ Nhã Triết nghe thấy động tĩnh sợ đến nỗi đứng phắt dậy, vọt vào phòng, chỉ thấy Cung Kiệt kinh ngạc đứng một bên, Hữu Hữu ngồi trên giường, bát mì rơi vỡ dưới đất, nước loang lỗ!
Cung Kiệt vô tội quay đầu, u oán nhìn Vân Thi Thi, mấp máy môi: “Hữu Hữu rất hung dữ!”
Thì ra, lúc anh bưng bát đi vào, Hữu Hữu nghe mở cửa tưởng rằng Vân Thi Thi nên ngồi dậy nhưng người xuất hiện lại là Cung Kiệt, anh bưng bát mì đến, lúc chuẩn bị đút cậu ăn thì bị cậu hất đổ xuống đất!
Sau khi cô dọn dẹp sạch sẽ, ba người rời khỏi phòng, Cung Kiệt ra vẻ rất oan ức!
“Sao nó lại hất đổ đồ ăn em mang vào chứ?”
Vân Thi Thi có hơi khó hiểu: “Em đã nói gì?”
Anh uất ức nói: “Em chỉ mới vào thôi, chưa nói gì cả! Tự nhiên nó lại hất đổ bát mì!”
Nói xong, anh hung hãn khoanh tay, tức giận nói: “Thật là quá đáng mà!”
“Thế nào...”
Mộ Nhã Triết nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046393/chuong-3606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.