Vân Thi Thi thấy cậu ấy không trả lời đi vào căn phòng chậm rãi khép cánh cửa lại, lẳng lặng đi đến bên người cậu ấy, ở trước mặt cậu ấy ngồi xổm xuống, lại thấy cậu ấy im lặng đôi mắt giống như biển chết.
Không có sự sống nào cả!
Vân Thi Thi đau lòng đến cực điểm không khỏi giơ tay lên muốn xoa vào mặt cậu ấy, ánh mắt sắc lạnh của Hữu Hữu, chán ghét đẩy tay cô ấy ra!
“Ba” một tiếng.
Tay của cô ấy bị cậu ấy vỗ thật mạnh, đẩy sang một bên.
“Tự mình đa tình cũng phải có cái giới hạn.”
Hữu Hữu lạnh lung liếc mắt cô ấy một cái, những nơi mà ánh mắt liếc tới giống như băng giá ập tới, Vân Thi Thi chỉ cảm thấy một ánh mắt sắt lạnh đang nhìn vào mặt của mình, mỗi một tấc da thịt đều nhanh cũng bị đông lại thành băng!
Mỗi lần cô ấy thấy biểu hiện thờ ơ của cậu ấy, Vân Thi Thi trong lòng liền đau đớn vô cùng!
Cậu ấy sao vậy...
Tại sao lại biến thành như vậy?
Vân Thi Thi gắt gao cắn môi nước mặt không ngừng chảy xuống, chỉ vì câu nói vô tình của cậu ấy tan nát cõi lòng đến cực điểm!
“Khóc cái gì!”
Hữu Hữu phiền muộn nói: “Chỉ biết là chảy nước mắt, mặc dù là khóc cũng không được ở trước mặt tôi, chướng mắt.”
Nói xong cậu ấy đứng dậy đi đến trước cửa sổ, phát ra âm thanh không hề tình cảm gì: “Diễn trò, cũng diễn đủ rồi!”
Vân Thi Thi đau lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046379/chuong-3596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.