Cố Cảnh Liên nhíu mày.
"Chỉ là cái gì?"
Bác Phúc nói:
"Chỉ là, nếu như nói tới khuôn mặt giống nhau như đúc thì sợ là không thể nào! Dù cho là song sinh cũng có phần chênh lệch."
Ấn đường Cố Cảnh Liên cau lại, không nói gì nữa.
"Thôi, chuyện Mộ gia vẫn không nhất định phải can dự. Đây là việc nhà của họ."
Bác Phúc quan sát anh, một bên chọn mặt gửi lời nói:
"Tôi trước đó đi qua phòng Sở Hà nhìn thấy ngài chăm sóc nàng tỉ mỉ như vậy, tôi thế nhưng lần đầu tiên phát hiện ngài sẽ phục vụ..."
Lời còn chưa dứt thì bác Phúc nhìn thấy sắc mặt Cố Cảnh Liên rõ ràng hiện ra vẻ không vui, lập tức lúng túng đổi giọng:
"Chăm sóc, chăm sóc..."
Sắc mặt Cố Cảnh Liên lúc này mới hòa hoãn mấy phần.
Bác Phúc bây giờ mới bắt đầu nói tiếp:
"Ông chủ trước đây chưa bao giờ hạ thấp địa vị của mình mà chăm soc một người, lần này trở về, tôi cảm giác cảm tình của ông chủ và Sở Hà tăng lên không ít!"
Nếu không thì nói thế nào, hoạn nạn thấy chân tình đấy!
Dù sao cũng trải qua khảo nghiệm sinh tử, so với hai người đối chọi gay gắt trước đây thì đích thực không quá giống nhau.
Cố Cảnh Liên lạnh lùng liếc ông một chút:
"Ông nói quá nhiều."
Bác Phúc lập tức thức thời ngậm chặt miệng, không nói nữa!
Ông biết, đây là ông chủ xấu hổ!
Cố Cảnh Liên đứng lên, sắc mặt không đổi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046332/chuong-3571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.