Anh ta nói xong những người khác lại nơm nớp lo sợ, run run đứng dậy.
Sở Hà nghe vậy nhíu mày, trong lòng mơ hồ có dự cảm không rõ ràng.
Wildt bị những người Cụ Phong khống chế rồi, vậy Cố Cảnh Liên đâu?
Cô đảo mắt nhìn đám người nhưng không phát hiện ra anh ở đây.
Một người đàn ông xuất chúng như vậy dù lẫn trong đám người này thì chỉ cần một ánh nhìn là có thể tìm thấy anh.
Mặc dù cô không nhìn thấy anh nhưng nếu anh thấy cô, anh nhất định sẽ đứng lên.
Nhưng mà cũng không thấy anh đâu cả.
Điều này có nghĩa anh không ở đây.
Sở Hà lại hỏi: “Anh nói tất cả công nhân Wildt đều đang ở đây?”
Người nọ lại vội vàng giải thích: “Không phải, ở đây chỉ có hai phần ba thôi, còn một phần ba tương đương hơn một trăm người đều bị nhốt trong đó. Khi chúng tôi rời khỏi Wildt, quân phản loạn đã chiếm cả Liberia, bên đó đã bị quân phản loạn phong tỏa cả rồi, là trung tâm của cuộc chiến...”
“Tôi muốn đi tìm một người.”
Sở Hà lại nói: “Tên của anh ấy là Cố Cảnh Liên, hiện tại anh ấy đang ở đâu? Anh ấy cũng bị kẹt trong khu vực giao chiến sao?”
Mọi người kinh hãi nhìn nhau.
Người nọ ngạc nhiên hỏi: “Cố Cảnh Liên, đó... đó không phải là ông chủ của chúng tôi sao?”
“Đúng, tổng tài của Cố thị, tại sao cô lại tìm ông chủ của chúng tôi?”
Sở Hà nói: “Anh ấy là chồng tôi.”
“...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046289/chuong-3547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.