Thiếu niên này tuổi còn nhỏ như vậy mà thủ đoạn độc ác, dám nói những lời ngông cuồng như vậy.
“Huống hồ ta cũng không cướp thị trường của bọn họ. Ta chỉ muốn mảnh đất của công xưởng đầu tiên của bọn họ, đây là điều kiện không thể nhượng bộ.”
Thiếu niên dừng lại một chút, đi qua một bên, ánh mắt cầu dừng trên một đám thiết bị đang phát ánh sáng lạnh, nhẹ nhàng nói: “Hoặc là bọn họ đóng công xưởng, rút khỏi thị trường Bắc Phi, hoặc là bọn họ đem công xưởng chuyển đến nơi khác, trừ những điều trên sẽ không có lựa chọn thứ ba.”
“Dạ, đã hiểu ạ…”
Mọi người cúi đầu mồ hôi lạnh tuôn ra không ngừng.
Thiếu niên nói: “Đem những dụng cụ cùng linh kiện này kiểm kê lại một lần nữa, không được có sai sót.”
“Đã rõ.”
Sau khi thiếu niên rời đi, mấy vị nhân viên cấp cao cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm
…
Phạm vi mấy km của khách sạn đều có người bảo vệ nghiêm ngặt.
Trong phòng, Cung Phạm ngồi trên sofa, trong tay đang cầm một cuộn giấy, những ngón tay trắng trẻo lật từng tờ từng tờ, ánh mắt lướt nhanh qua trong đầu số liệu đã được tính toán.
Lisa mang hồng trà đến bên cạnh, cẩn thận nói: “Chủ nhân khi nào thì ngài nghỉ ngơi?”
“Suỵt.”
Cung Phạm đưa ngón tay lên môi ý bảo cô đừng lên tiếng.
Lisa ngầm hiểu lập tức lui sang một bên.
Cô đi qua một bên thấy áo choàng của cậu mắc lên giá áo, bỗng cô nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046266/chuong-3529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.