Sở Hà nói thế.
Cố Cảnh Liên chợt dừng bút.
Từ "Cha" phát ra từ miệng cô khiến lòng anh nảy sinh một loại tình cảm khác thường.
Bất giác cảm thấy...
Ấm áp.
Trước nay chưa từng xuất hiện tình cảm này.
Nghe Sở Hà tiếp tục nói: "Cha con có tiền, không cần tiết kiệm."
Cố Cảnh Liên: "..."
Anh ngẩng đầu, sắc mặt âm u.
Cô liếc nhìn anh, ẩn ý nói: "Cha con có tiền như vậy, nếu là sinh nhật con sao có thể gọi là lãng phí được!"
Tiểu Bảo không thuận theo: "Nhưng mà con muốn làm trong nhà mình!"
Nói xong, cậu quay đầu nhìn Cố Cảnh Liên với vẻ đáng thương.
Sở Hà bất đắc dĩ, cô nói với anh: "Chi bằng, cứ để con tổ chức ở nhà đi."
Cố Cảnh Liên lạnh lùng nói: "Phiền phức."
Anh rất ghét ồn ào.
Một mình Tiểu Bảo đã đủ ồn, đừng nói là cả đám nhóc, sợ là sẽ ồn ào đến nổ tung cái nhà mất.
Vừa nghĩ đến cảnh tượng đó, anh đã cảm thấy nhức đầu.
Sở Hà buông Tiểu Bảo ra, cô đi đến ném bút lông của anh sang bên.
Cố Cảnh Liên nhíu mày, cô lập tức nói: "Cố Cảnh Liên, anh khó khăn như vậy làm gì, đây là lần sinh nhật đầu tiên ở Cố gia của Tiểu Bảo đó! Nếu con đã muốn tổ chức ở nhà, vậy thì anh đồng ý một lần có sao đâu hả?"
"..."
Anh nheo mắt, cô không kiên nhẫn nắm lấy cổ áo anh, mặt mỉm cười nhưng lòng không có ý tốt: "Nói "Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046233/chuong-3503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.