Cố Cảnh Liên tiếp tục tiến gần đến cô, cái mũi cao thẳng của anh gẩn như đặt lên má của cô.
Hơi thở cực nóng không ngừng phà lên làn da của cô, tiếng thở nhẹ nhàng mà tràn ngập chất riêng biệt nam tính không ngừng truyền vào tai.
Sở Hà hỏi: “Anh… anh muốn làm gì?”
“Thật sự không biết, hay giả vờ không biết?”
Ngón tay dài của Cố Cảnh Liên nhẹ nhàng lướt qua đôi môi, đôi mắt của cô: “Đương nhiên là thực hiện nghĩa vụ mà người chồng nên làm.”
“…”
Sở Hà phải cảm thấy may mắn bởi vì trong miệng mình không có nước, chứ nếu không sớm đã vì câu nói của anh mà phun ra rồi.
"Nghĩa vụ?"
Cô lúng túng hỏi: “Anh cần thực hiện nghĩa vụ gì?”
Lời còn chưa nói xong Cố Cảnh Liên bỗng cúi đầu xuống, đôi môi hơi lạnh của anh phủ lên đôi môi hơi mở ra của cô.
Gần như không do dự, cạy mở hàm răng của cô.
Sở Hà kinh ngạc mở to đôi mắt nhìn, anh bỗng nhiên hôn cô làm cô không có thời gian để phản ứng.
Anh ta đang làm cái gì vậy?
Anh ta…
Anh ta hôn cô?
Một Cố Cảnh Liên luôn ưa sự sạch sẽ lại đang hôn môi cô.
Vẫn còn đang chìm trong sự sợ hãi nên cô vẫn chưa phản ứng lại, cho đến khi cô cảm nhận được bàn tay mang theo hơi ấm của anh đang sờ sau lưng cô, Sở Hà lập tức đẩy anh ra. Nhưng vừa đẩy người anh ra chưa được bao lâu Cố Cảnh Liên lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046223/chuong-3495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.