Từ lúc bước vào trong tiệm thì Sở Hà đã diện đồ rất bình dị. Trạng phục của cô trông rất mộc mạc không bắt mắt. Với cách ăn mặc quá mức đơn giản này, cho dù cô có đẹp cách mấy thì cũng sẽ bị nhấn chìm trong biển người, sẽ không ai thèm ngoái đầu lại để liếc nhìn cô lần thứ hai.
Vậy mà lúc này, cô thậm chí còn chưa trang điểm, chỉ diện một chiếc đầm đơn sơ thì cũng đã trông xinh đẹp lộng lẫy.
“Thật đẹp!”
Nhân viên của tiệm trầm trồ khen ngợi Sở Hà chứ không cần giả vờ thảo mai như với những người khách khác.
Sở Hà xấu hổ kéo váy che chân mình lại, lại liếc thấy ánh nhìn chằm chằm của Cố Cảnh Liên nên cứ tưởng rằng hẳn chiếc váy này cô diện vào trông rất khó coi. Cô xấu hổ nói: “Sao chiếc váy này lại ngắn vậy?”
Cố Cảnh Liên không vui hỏi: “Sao cô lâu thế?”
“Không phải anh bảo tôi thử quần áo hay sao?”
Sở Hà nói: “Nhiều bộ thế này, phải thử từng cái một tất nhiên sẽ hơi mất thời gian.”
Cố Cảnh Liên: “…”
Hóa ra, người phụ nữa ngốc nghếch này thật sự cho rằng thử đồ nghĩa là thử số đo quần áo!
Lẽ nào cô thật sự lần lượt thử từng bộ trang phục, sau đó vội cởi ra để thử cái tiếp theo.
Cho nên mới mất thời gian đến thế.
Một nhân viên lịch sự hỏi Cố Cảnh Liên: “Thưa anh, anh xem chiếc váy này thế nào?”
Cố Cảnh Liên nhìn cô đánh giá, Sở Hà cũng im lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046198/chuong-3475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.