Anh dần dần công nhận thân phận của Tiểu Bảo, cũng công nhận chuyện Tiểu Bảo là con của anh là thật!
Cũng dần dần thuận theo Tiểu Bảo, đối xử với Sở Hà cũng không hề ôm lòng thù địch.
...
Mỗi người từ nhỏ cũng không phải trời sinh đã lạnh lùng.
Song do hoàn cảnh tạo nên tính cách lạnh nhạt của anh.
Cố Cảnh Liên không chút cũng không chối bỏ việc mình là một người đàn ông thủ đoạn độc ác.
Anh cũng không phủ nhận trong mắt nhiều người anh đều mang một loại hình tượng là ác quỷ.
Nhưng trong mắt anh, so với gian ác thì chính mình giả nhân giả nghĩa còn đáng sợ hơn.
Nhân tính vốn ích kỷ, đời người có thể trong sạch, nhưng đi đôi với trưởng thành tuyệt đối không thể có người thuần khiết đến mức không nhiễm một chút tạp chất nào.
Chỉ là sự ác độc của anh càng thuần túy, không hề che đậy mà thôi.
...
Cả một buổi tối Tiểu Bảo đều không thể ngủ ngon, cậu đổ lỗi cho bác Phúc ngủ cùng mình, bác ấy đã ngủ thiếp đi bên cạnh nhưng cậu vẫn miên man bất định.
Không biết cha cùng mẹ tiến triển thế nào rồi?
Bị nhốt chung một phòng, đối tình cảm mà nói thì nên có tiến triển không nhỏ đúng không?
Cũng không nhớ được là thuộc hạ nào đã đề xuất ý xấu cho cậu.
Cho dù là thánh nhân vẫn là kẻ xấu, chỉ cần là đàn ông bình thường cùng phụ nữ nằm chung một chiếc giường sẽ sản sinh phản ứng hóa học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046175/chuong-3455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.