Nhóc mập rất không phục, từ khi Tiểu Bảo cùng Cố Cảnh Liên và Sở Hà bước vào lớp tới giờ, mặt của nó vẫn luôn không vui, có cảm giác thua cuộc nhưng không cam lòng!
Có thể không giận sao?
Nặc Hàm vốn cho rằng bản thân đã thắng chắc rồi, lời độc địa gì cậu cũng đã nói ra, kết quả là lại bị đánh không kịp trở tay!
Đừng nhìn thấy mấy đứa nhỏ còn ít tuổi, chúng đều đã biết cái gì là sĩ diện rồi!
Thân làm cha, hắn phải lấy lại thể diện cho cậu.
Vì thế, ganh đua về gia thế chính là để vãn hồi một ít thể diện cho Nặc Hàm.
Đến lượt Cố Cảnh Liên, Tiểu Bảo lập tức đẩy đẩy anh, nhỏ tiếng nói: “Cha, đến lượt cha rồi!”
Cố Cảnh Liên nghe vậy, nhíu mày nói: “Cái gì?”
“Tự giới thiệu kìa!”
Tiểu Bảo cảm thấy giận quá, nhìn bộ dạng anh chẳng có vẻ gì là đang chăm chú nghe cả!
Cố Cảnh Liên buông sổ tay xuống, nho nhã đứng dậy. Mọi người lập tức nhìn về phía anh, trong những ánh nhìn dò xét, vừa hiếu kỳ vừa ghen tị lại vừa yêu thích, cũng có những ánh nhìn thăm dò!
Trong sự chờ đợi của mọi người, anh miễn cưỡng nói một câu: “Tôi là phụ huynh của Cố Thừa Trạch.”
“…”
Cô Tiết giật mình, lập tức mỉm cười nói: “Chỉ đơn giản vậy sao? Cha của Tiểu Bảo có vẻ hồi hộp quá đúng không!”
Lý Tiên Lai hừ lạnh một tiếng, có vẻ khinh thường.
Xem ra sẽ mất mặt cho coi.
Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046114/chuong-3404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.