Bên trong khoang điều khiển, Vân Thi Thi đổ đầy mồ hôi lạnh, cô nắm chặt súng trong tay.
Cô nhìn chằm chằm mỗi một cử động của thuyền trưởng, lòng đầy sự cảnh giác.
Thuyền trưởng làm bộ bình tĩnh lái thuyền nhưng không ngừng liếc mắt đánh giá cô, hắn thử vươn tay thăm dò, tùy tiện chạm vào mấy nút, bàn điều khiển lập tức sáng đèn.
Vân Thi Thi đứng yên, cô nhớ rõ có một nút dùng để báo động.
Tiểu Dịch Thần nói chỉ cần hắn không bấm nút đó thì không sao.
Vậy nên, cô vẫn cảnh giác theo dõi từng động tác của hắn nhưng cô không hề biết, muốn khởi động chức năng báo động không phải có mỗi cách ấn nút đó, mà khi ấn giữ bất kì nút nào còi báo động cũng sẽ kêu.
Tiếng “Soạt soạt” vang lên, không biết hắn ấn vào nút nào mà cần báo động chậm rãi trượt xuống!
Phút chốc, tiếng cảnh báo vang khắp khoang thuyền, Vân Thi Thi nghe thấy tiếng báo động, cô nhìn lại thì cần gạt đã trượt xuống dưới!
Tiểu Dịch Thần đi được nửa đường liền nghe thấy tiếng báo, cậu nhíu chặt mày.
Vân Thi Thi thở gấp, cô hỏi hắn: “Anh đã động tay động chân cái gì rồi?”
Thuyền trưởng vẫn ra vẻ bình thản lái thuyền, cô cắn răng, liều lĩnh đẩy cần gạt lên nhưng hiển nhiên nó đã bị khóa lại, không đẩy lên được.
Dù cô có dùng sức cỡ nào thì cần gạt vẫn ở yên chỗ cũ!
Vân Thi Thi chĩa súng, nhắm ngay mi tâm hắn ra lệnh: “Tôi lệnh cho anh tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2046063/chuong-3344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.