Tòa lâu đài này là do Cung Thiếu Ảnh bỏ tiền ra mua, rồi còn chuyển cả lâu đài đến hòn đảo này.
“Chuyển cả tòa lâu đài?!”
“Chi phí chuyển một tòa lâu đài cũng tương đương với chi phí xây mới. Dù sao thì, vượt qua hai đại dương lận mà.”
“Thật là đáng sợ...”
Hữu Hữu buột miệng một câu: “Đúng là nhà tư bản đáng ghét.”
“Gì thế này?”
Cung Kiệt mỉm cười, ý vị sâu sắc nói: “Tài sản của Cung gia chắc chắn nằm ngoài trí tưởng tượng của người thường.”
“....”
Khóe môi Hữu Hữu giật giật. “Tiền nhiều đến mức nào?”
Cung Kiệt đáp: “Tài sản khó có thể nhìn ra hết được.”
Hữu Hữu: “....”
Khó nhìn ra hết được...
Thật là đáng sợ.
Khó tưởng tượng nổi, nếu cha và Cung gia là địch, thì có thể biết được kết cục sẽ thê thảm đến thế nào.
Cậu đứng lên, lòng không khỏi có chút lo lắng, nếu là Cung Thiếu Ảnh... Cũng chính là ông ngoại của cậu, bất luận trong trường hợp nào, ông đều không nhận cha, nên làm sao bây giờ.
Cậu hiểu tính tình của Cung Thiếu Ảnh, mười phần cố chấp, dù ông ở địa vị cao, nhưng mãi vẫn không quên bà ngoại. Mà khi còn trẻ trung nhiệt huyết, ông cũng là người như thế, bất luận làm chuyện gì, cũng đều cố chấp, giữ lấy ý mình!
Nếu ông ngoại khăng khăng không nhận cha cậu, cậu cũng chẳng còn cách nào thuyết phục.
Nhưng...
Cậu càng lo hơn nếu Cung Thiếu Ảnh dùng các thủ đoạn khác để đối phó với cha.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045985/chuong-3280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.