Điện thoại nhanh chóng có người bắt, Tuyết Hồ nói: “Thưa sếp, tôi đã theo dõi suốt dọc dường mới chặn được tập đoàn Cụ Phong tại cảng Vidoman. Có điều mấy rương hàng đều bị niêm phong, xin cho tôi lệnh lục soát…”
“Tuyết Hồ, giải tán đội đi!”
Tuyết Hồ giật thót: “Tại sao?”
“Giải tán đi. Toàn bộ người nhanh chóng rút lui khỏi cảng đi!”
Tuyết Hồ cầm điện thoại vệ tinh trong tay, sắt mặt tối sầm quay đầu lại thì đã nhìn thấy Cung Kiệt đứng tựa vào một bên, hai tay bắt trước ngực, lãnh đạm như không.
Cô xoay người, lưng quay về phía Cung Kiệt, thấp giọng nói: “Thưa sếp, chúng tôi mặc kệ ngày đêm truy lùng mới đuổi theo được tàu hàng của tập đoàn Cụ Phong. Trên tàu chở rất nhiều hàng hóa là vũ khí. Tại sao lại không cho lệnh lục soát?”
“Tôi đã ra lệnh giải tán đội, nếu cô phản kháng sẽ phải chịu xử lý kỷ luật!”
Tuyết Hồ không thể tin vào tai mình, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Cô buông điện thoại vệ tinh xuống, xoay người. Jack hỏi với giọng nghi hoặc: “Khi nào thì sếp cho lệnh lục soát?”
“Jack.”
Tuyết Hồ cắn môi, trầm giọng nói: “Giải tán.”
“Giải tán?”
Một lúc lâu sau Jack mới phản ứng lại, cau mày nhìn thấy Cung Kiệt không chút biến sắc vẫn đang chơi với súng, thấp giọng hỏi: “Tuyết Hồ, ý cô là sao? Rốt cuộc sếp đã nói gì, giải tán, sao lại phải giải tán…”
“Sếp bảo phải giải tán.”
Tuyết Hồ nén cơn giận nói: “Jack, lập tức giải tán, trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045979/chuong-3276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.