Hữu Hữu ghét bỏ đẩy anh ra, trái tim cũng có chút mềm xuống, lúc này mới hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo nói, “Con không thể nói cho cha biết là ở đâu, nhưng mà con có thể cho cha gợi ý!”
“Được.”
Thằng nhóc này, sao có thể lợi hại như vậy, còn biết thừa nước đục thả câu!
Lại thấy Hữu Hữu chắp tay ra sau lưng, đi đến bên cạnh giường, hắng giọng một cái nói, “Con cho một gợi ý thôi, đó là - - ‘Tu trăm năm mới đi chung thuyền’!”
“Tu trăm năm mới đi chung thuyền sao?”
Một đám người không hiểu, đầu đều mờ mịt.
Khương Thân không hiểu, nói, “Nơi nào có thuyền chứ?”
“Hay là nói thuyền đồ chơi, hoặc là mô hình? Không chừng nơi hai thằng nhóc này giấu, là bên trong món đồ chơi hoặc mô hình nào đó!”
Nhóm phù rể đưa ra chủ ý.
Mộ Nhã Triết chẳng thèm đắn đo, đột nhiên nghĩ đến gì đó, lập tức đi đến bên giường, vén gối đầu lên, quả nhiên, một chiếc giày cao gót màu đỏ lẳng lặng nằm dưới cái gối!
Anh cầm giày cao gót trong tay, lúc này mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ!
Tần Chu vỗ trán, kêu ‘A’ một tiếng, “Ai nha, sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ? Sau câu ‘Tu trăm năm mới đi chung thuyền’, không phải là ‘Tu nghìn năm mới chung chăn gối’ đấy sao? Chắc chắn là giấu dưới gối rồi!”
Một đám người bừng tỉnh đại ngộ, đồng thời lại cảm khái, tâm tư của Hữu Hữu rất tinh tế!
Người bình thường giấu đôi giày, chỉ tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045931/chuong-3234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.