Cái gọi là mũ phượng khăn quàng vai, cảnh đẹp nhân gian.
Vân Thi Thi mặc giá y* màu đỏ, mũ phượng lưu tô*, khó nén vẻ tao nhã thanh lịch.
*giá y: áo cưới
*lưu tô: phần tua rua của mũ phượng
Ánh sáng của Lưu Tô xẹt qua duyên dáng đường cong trên trán cô, bộ diêu* vàng buông xuống, chiếc cằm trơn bóng nhỏ nanh mềm mại, môi son đỏ bừng, đuôi mắt được điểm một đóa hoa hồng diêm dúa lẳng lơ, hai mắt mênh mông, khoảnh khắc lướt qua, nghiêng nước nghiêng thành!
*Bộ diêu: Là loại trâm cài có đính chuỗi ngọc của nữ tử cổ đại, mỗi khi bước đi chuỗi ngọc trên kim bộ diêu sẽ lay động theo bước chân thiếu nữ, tạo dáng vẻ uyển chuyển thướt tha.
"Oa! Mẹ đẹp quá nha!!"
"Anh cũng không ngẫm lại, mẹ là tựa vào mặt ăn cơm mà?"
"Còn cha thì sao?"
Hữu Hữu tò mò nói, "Cha mặc tây trang hả? Như vậy có phải sẽ không hợp với mẹ không?"
Nhắc tới chuyện này, Vân Thi Thi lại cảm thấy dở khóc dở cười!
Người thiết kế hôn lễ, vốn đề nghị rằng, để cho Mộ Nhã Triết mặc tây trang, cô mặc hôn phục Hán đường, hôn lễ như vậy, sẽ cho người ta cảm giác nhân duyên vượt qua mấy thế kỷ!
Nhưng mà, trên thực tế là, người thiết kế hôn lễ lo lắng Mộ Nhã Triết không khống chế được phục sức cố trang.
Hán phục của đàn ông, hoàn toàn khác người phụ nữ, tuy cũng là nam, nhưng rất khó để khống chế Hán phục, nếu không nói thế nào, mĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045879/chuong-3197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.