Khung cảnh trở nên hỗn loạn!
Mặc dù tôi ở ngay bên cạnh, nhưng một hồi lâu mà vẫn chưa phản ứng kịp!
Cha lập tức tiến lên ngăn trở, Tô Kỳ đẩy mạnh Đông Vũ, tức giận nói, “Doãn Đông Vũ, cậu bình tĩnh một chút cho tớ đi!”
Đông Vũ lại hung hăng níu cổ áo anh ta, gắt gao giữ chặt, giận dữ hét, “Tớ đã cảnh cáo cậu, tớ đã cảnh cáo cậu rồi!”
“Tô Kỳ!”
Ta che tai kêu lên một tiếng, “Đừng đánh!”
Mọi người ngẩn ra, đồng loạt quay đầu nhìn ta.
Tôi run rẩy muốn té xuống đất, yếu ớt phát ra tiếng, “Không phải anh ấy...”
“Cái gì?”
Đông Vũ cũng giật mình.
Tô Kỳ nhíu mày, còn không kịp ngăn cản, tôi lại nói, “Không phải anh ấy, thật sự không phải anh ấy... Cho nên, đừng đánh, đừng đánh...”
Hàn Tiêu nhịn không được, chạy lại ôm ôm vào trong ngực, cũng khẩn cầu nói, “Chú à, dì à, cháu biết cháu không có tư cách gì để nói chuyện! Đây là chuyện riêng của gia đình mọi người, nhưng mà, Hạ Thuần cậu ấy cũng biết sai rồi! Chính là, cậu ấy có thể biết cái gì!? Mọi người có dành thời gian quan tâm tới cậu ấy không? Cái gì cậu ấy cũng đều không hiểu, phạm phải sai lầm, mọi người chỉ biết đánh cậu ấy, mắng cậu ấy, chứ có ai thật sự quan tâm tới cậu ấy đâu?”
Hàn Tiêu khóc lên, “Nếu nói là làm sai chuyện gì, phải trả giá đắt, thì Hạ Thuần đã phải trả giá rồi! Chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao? Cái giá đắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045824/chuong-3159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.