Vì thế, bị ép rơi vào đường cùng, Vân Thi Thi đành phải hút sữa ra bình, cất giữ trước, bỏ vào trong ngăn lạnh để bảo vệ.
Như vậy cũng là chuyện tốt!
Dù sao lúc Tiểu Nguyệt Dao bú sữa, thường sẽ làm đau cô, dùng máy hút sữa hút sữa ra, trái lại còn dễ chịu hơn một chút.
Vì thế, dần dần, Tiểu Nguyệt Dao bắt đầu dùng bình sữa uống sữa.
Mộ Nhã Triết ôm Nguyệt Dao đi đến ghế sofa, cúi đầu, nhìn bé con bú sữa, Tiểu Nguyệt Dao vừa mới khóc, đôi mắt đỏ đỏ, giống như bôi son, khóe mắt hàm chứa nước mắt, ôm bình sữa, giống như dạo chơi trên sa mạc mấy ngày mấy đêm, rốt cuộc cũng chạm vào được ao nước, giống như đói uống từng ngụm từng ngụm!
Đúng là con mèo ham ăn!
Mộ Nhã Triết nhẹ nhàng vuốt chóp mũi của bé con, trong lòng giống như được nhét thêm vào thứ gì đó tràn đầy!
Vừa uống sữa, bé con vừa trợn tròn mắt nhìn anh, thấy anh dịu dàng nhìn mình, Tiểu Nguyệt Dao hàm chứa nước mắt, nở nụ cười!
Nụ cười này, toàn bộ thế giới đều sáng ngời rực rỡ!
Nhất là khóe mắt rưng rưng, lúc đôi mắt còn hồng hồng, cười rộ lên, lại có cảm giác trăm vẻ đẹp phát sinh!
Bé con còn là đứa trẻ con đó!
Có thể cười đẹp như vậy sao?
Đôi mắt này, trái lại tăng thêm không ít!
Trắng đen rõ ràng, tròn tròn, to to, dựa vào đường nét hình dáng, đoán trước được, sau này đôi mắt cực kỳ giống mẹ, cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045808/chuong-3147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.