Vì có Tô Kỳ, lần đầu tiên trong đời tôi bước vào phòng KTV, tối hôm sinh nhật Đông Vũ, là lần thứ hai.
So với lần thứ nhất: Khẩn trương, tôi và Tô Kỳ ngồi trong phòng KTV, lại có cảm giác chững chạc hơn.
Chọn rất nhiều bài hát, phần lớn đều là bài hát lưu hành lúc ấy.
Lúc đó, lưu hành ca khúc của Châu Kiệt Luân và Lâm Tuấn Kiệt, tôi chọn bài <Tôi vẫn nhớ anh ấy>, ôm microphone, bắt đầu hát.
“Nước mắt tràn trên gương mặt
Ai mới là người nên đau khổ đây?
Rốt cuộc ai mới là người buông tay với mối tình này?
Cuối cùng tôi mới hiểu rằng
… những lời hứa không thể thực hiện được
Sẽ biến thành gông cùm
Hạnh phúc trên đời luôn là không đủ
Hãy nói với anh ấy
Tôi không hề yêu anh ấy
Cười buồn đau khổ
Là tự tôi trừng phạt chính mình
Muốn dừng hết lại những điều khó khăn này
Buông trái tim xuống
Để nói một lời dối gian chân thành
Đừng nói với anh ấy
Tôi vẫn còn nhớ đến anh ấy
Hận so với yêu, dễ dàng buông xuống hơn
Khi nước mắt đã lấp đầy trái tim
Hãy để sự trầm mặc này
Thay thế mọi đáp án…”
Bài hát này, ở trong mp3 của Đông Vũ, lưu giữ thật lâu.
Lúc ấy tôi không hiểu, tại sao anh lại thích bài hát này, lúc đầu nghe bài hát này, giai điệu dễ nghe, lời bài hát rất hay, tôi cũng nghe theo mà nghiện, lưu lại rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045783/chuong-3127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.