Tôi nắm tay anh, vừa mới chuẩn bị lên lầu theo, bỗng nhiên căng thẳng hỏi, "Ba mẹ đâu rồi?"
"Ngủ."
"Vậy..."
Tôi lập tức do dự không dám lên lầu, "Bọn họ có mắng em không? Em về nhà trễ như vậy, chắc chắn bọn họ rất tức giận!"
"Anh nói với ba mẹ, em đi nhà bạn học để học bổ túc, bọn họ cũng không nói gì thêm."
"Anh, anh giỏi quá!"
Đông Vũ trợn mắt nhìn tôi một cái, tôi lập tức không dám lên tiếng nữa.
Đi lên lầu với anh, vào phòng mình, vừa lấy sách bài tập ra, anh theo thường lệ kiểm tra cho tôi, tôi không cho, nhưng hành động của anh ta rất nhanh, cầm lấy sách bài tập lật một phen, lại thấy hơi khó hiểu.
Sức quan sát của anh rất tốt, nhận thấy chữ viết không đứng, dùng sách bài tập đánh vào đầu tôi, "Bài tập này ai làm cho em?"
"Bạn của Tô Kỳ..."
Đông Vũ giật mình, làm bộ muốn dùng sách bài tập đánh tôi, tôi rụt vai lại, ánh mắt rụt rè, anh vừa bực mình vừa buồn cười, lập tức sách dùng tẩy xóa hết đáp án trong sách bài tập!
Tôi thất thanh la lên, vội vàng vươn tay ra muốn đi giành lại, giận nói, "Anh, anh làm gì vậy?"
"Làm lại, tự mình động não."
Đông Vũ nhìn chằm chằm vào tôi, "Sắp thi tháng rồi, những đề này em có biết làm không?"
"Em biết..."
"Vậy thì làm cho anh xem."
"Nhưng mà... bây giờ tối rồi, em mệt lắm!"
"Anh làm với em."
Đông Vũ sửa lại sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045748/chuong-3103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.