“Không có.”
“Vậy anh…”
Mẫn Vũ nói, “Lúc trước anh không có nói như vậy!”
“Tôi cố ý để lộ ra tin tức này, bởi vì tôi biết, nếu cô ta biết được tin tức này, nhất định sẽ không từ thủ đoạn hủy đôi mắt của mình.”
Mộ Nhã Triết nói xong, lại âm u nói, “Tự tay hủy đôi mắt của mình, sau đó biết được, căn bản không ai muốn đôi mắt của cô ta, tư vị tuyệt vọng này, nhất định rất thống khổ.”
Mẫn Vũ rùng mình một cái, nhưng mà cảm thấy được, đây mới đúng là phong cách làm việc của ông chủ!
“Tôi còn tưởng rằng, anh sẽ hành hạ cô ta!”
“Người phụ nữ như Vân Na, dĩ nhiên là đồ vô dụng, cừu hận khắc vào trong tận xương tủy, hành hạ thân thể, không làm cô ta dao động được! Cho dù giày vò cô ta vết thương chồng chất, cô ta cũng sẽ không có bất luận cảm giác gì. Anh cho rằng, một người phụ nữ vì báo thù, không tiếc tự hủy đi vân tay của mình, đau đớn trên thân thể, có thể có cảm giác bao nhiêu? Huống hồ, hành hạ thuần túy, cùng khó mà giải hận. Người như vậy, chết một vạn lần đều không đáng tiếc!”
Mẫn Vũ hồi tưởng lại bộ dạng thê lương của Vân Na, lại càng không rét mà run.
Mộ Nhã Triết đột nhiên dừng bước, lấy lại tinh thần, ý vị thâm trường cười lạnh, “Anh không biết là, phá hủy tinh thần của một người, mới là phương thức tàn nhẫn nhất.”
Mẫn Vũ gật bừa bày tỏ đồng ý.
Vài ngày sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045693/chuong-3067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.