Cảm thấy có người đụng vào, bé con dùng lực giẫm, giống như con thỏ nhỏ, trực tiếp đá văng bàn tay to của Cung Kiệt!
“Hả? Lực mạnh như vậy sao?”
Cung Kiệt cảm thấy vô cùng thú vị, thấy hai bàn chân nhỏ vẫn giơ lên, anh sinh ra vài phần tâm tư đùa giỡn, vươn ngón tay dài ra, nhẹ nhàng gãi gãi bàn chân bé con qua tất!
Tiểu Nguyệt Dao phản ứng nhanh nhạy. Thấy Cung Kiệt đùa bé, hai chân của bé con càng lúc càng giẫm lợi hại hơn!
“Ha ha! Giống con thỏ nhỏ!”
Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần lập tức đến đó nhìn, thấy chân Tiểu Nguyệt Dao giống như chân con thỏ nhỏ, khi thì giẫm, mi tâm hơi nhăn lại, giống như có chút không vui rồi!
Hữu Hữu lo lắng em gái, lập tức nói, “Cậu, cậu đừng quấy rầy em gái ngủ nữa!”
“Ngủ lâu như vậy, chắc là ngủ đủ rồi?”
Cung Kiệt cười, bàn tay to nắm chặt, nắm chặt hai bàn chân nhỏ của bé con, lộ ra hàm răng trắng bóng, cười xấu xa.
Tiểu Nguyệt Dao bị anh đánh thức, trên mặt nhiều nếp nhăn, giống như muốn khóc!”
Đứa bé không thể ngủ ngon, sẽ khóc để phát tiết bất mãn!
Cung Kiệt, “A… A…” Dụ dỗ vài tiếng, “Đừng khóc đừng khóc! Cậu ôm, cậu yêu!”
Hữu Hữu ở một bên bật cười!
Cậu cảm thấy, người đàn ông kiêu ngạo ngạo mạn không ai bì nổi, ôm đứa bé đáng yêu như thế, còn chiếm một bên khuỷu tay anh, anh giống như vú em vậy, dụ dỗ con gái, tình cảm dịu dàng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045670/chuong-3059.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.