“Cha à, để cho con ôm một lát nữa đi! Con còn chưa ôm đủ đâu!”
Mộ Nhã Triết gật gật đầu, khi Hữu Hữu đi qua, còn chưa ôm lấy đứa bé, mới vươn tay ra, cái mũi của Nguyệt Dao lại cau lại, lại ‘Oa’ một tiếng khóc lên!
Hữu Hữu rút tay lại theo bản năng, trốn ở một bên, nâng mắt nhìn, giống như làm sai chuyện, áy náy nắm chặt góc áo, bộ dạng không biết làm sao!
“Con…”
Mộ Nhã Triết nhìn biểu tình Hữu Hữu, không biết làm thế nào, trái tim giống như bị bóp chặt, lập tức dỗ cậu, “Em gái muốn đòi ngủ!”
“Là như vậy ạ?”
Hữu Hữu vẫn cảm thấy khổ sở, em gái hình như, không thích bộ dạng của cậu!
Tiểu Dịch Thần ôm không sao, cha ôm cũng không sao, sao đến lượt cậu, em gái lại khóc lợi hại như vậy?
Cậu cảm thấy thương tâm khổ sở, lại có chút mất mát, ngồi cạnh cửa sổ, nâng mắt nhìn, đau lòng mắt đều đỏ lên!
Mộ Nhã Triết không dễ dàng gì mới dỗ em gái ngủ, đặt vào giường trẻ sơ sinh, Tiểu Dịch Thần nằm úp sấp ở bên giường nhìn, Hữu Hữu lại không dám đến gần, nhìn từ xa, cậu sợ mình đi qua, em gái lại khóc!
Cung Kiệt và Hoa Cẩm gõ cửa đi vào, trong tay Hoa Cẩm mang theo hộp cơm, nói, “Ăn cơm thôi!”
Vân Thi Thi nằm viện mấy ngày, mỗi ngày Hoa Cẩm và Cung Kiệt đều canh giữ ở bệnh viện, thức ăn của Vân Thi Thi đều do thím Nguyệt làm, đêm nay cố ý nấu canh cá trích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045642/chuong-3048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.