Hữu Hữu vừa nghe, bĩu môi, không tình nguyện nói, “Vì sao ạ?”
“Tay con nhỏ như vậy, nhỡ đâu làm ngã em gái, thì làm sao bây giờ?”
Tiểu Dịch Thần cũng đi đến, giang hai tay nói, “Mẹ, để cho con ôm cho! Con nhất định sẽ ôm thật tốt, sẽ không làm em gái ngã!”
Cậu nói muốn ôm, Mộ Nhã Triết chỉ hừ một tiếng, nhưng cũng không từ chối, Vân Thi Thi cũng tin tưởng cậu, vóc dáng cậu cao hơn Hữu Hữu một khoảng, chắc chắn có thể ôm công chúa nhỏ chắc chắn, nhưng mà cô vẫn có chút lo lắng, “Con biết ôm không?”
Tiểu Dịch Thần gật đầu như giã tỏi, “Biết ạ! Thím Nguyệt đã dạy cho con rồi! Con học rất giỏi nha!”
Tư thế ôm đứa bé cũng rất quan trọng, nếu tư thế ôm không đúng, đứa bé sẽ cảm thấy không thoải mái, sẽ khóc lớn, hơn nữa trẻ con mới sinh ra, xương cốt đều cực kỳ mềm, không cẩn thận còn có thể làm đứa bé bị thương.
Vân Thi Thi dặn dò, “Vậy con nhất định phải dịu dàng một chút… Cẩn thận một chút.”
“Dạ!”
Tiểu Dịch Thần lập tức đi đến, vẻ mặt thành kính ôm em gái từ trong lòng Vân Thi Thi, Hữu Hữu ở một bên nhìn chằm chằm, nhìn Tiểu Dịch Thần có thể ôm, mình lại không được cho phép, không khỏi đỏ mắt!
“Bất công! Bất công! Cha bất công! Mẹ bất công!”
Cậu ôm cánh tay, một mình tức giận, nghiêng đầu sang chỗ khác không để ý tới người khác!
Vân Thi Thi cười bất đắc dĩ, lại nghe Tiểu Dịch Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045636/chuong-3045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.