Vân Thi Thi cảm thấy mình cực kỳ hạnh phúc.
Nhất là khi nghe hai đứa bé ở bên cạnh mình, vừa hoa chân múa tay vừa thổi tắt ngọn nến.
Hoa Cẩm ở một bên cãi nhau, vừa cãi nhau với Tiểu Dịch Thần, vừa chia bánh ngọt, mà Hữu Hữu lại quấn lấy cô, hỏi đã nghĩ tên cho em gái hay chưa.
“Tên à…”
Vân Thi Thi nheo mắt lại, cười lên, thử thăm dò hỏi, “Mẹ nghĩ được rất nhiều tên, đã bàn bạc với cha con rồi, cha con nói, tên Nguyệt Dao rất êm tai, tình thơ ý họa.”
Trên mặt Hữu Hữu giật giật, vô cùng ghét bỏ nói, “Nguyệt Dao? Tên này không xuôi tai! Sao cha không có một chút thưởng thức nào vậy!”
Mộ Nhã Triết vừa nghe, có chút không vui đánh vào gáy cậu một cái.
“Oa… Đau quá!” Hữu Hữu ấm ức sờ gáy, không tình nguyện chu miệng, “Con không nói sai mà, cha đánh con làm gì?”
“Nguyệt Dao không xuôi tai chỗ nào?”
“Dễ nghe chỗ nào?” Hữu Hữu dựa vào đạo lý mà bảo vệ quyền lợi của mình, “Chẳng lẽ cha không cảm thấy được, cái tên này quá quê mùa sao?”
Vân Thi Thi ở một bên ngồi không yên, nghe Hữu Hữu châm chọc như vậy, có chút ấm ức, khóc không ra nước mắt, cẩn thận nhắc nhở Hữu Hữu, “Hữu Hữu… Chuyện này… Tên này là do mẹ đặt! Cha con chỉ chọn một cái tên thôi!”
Hữu Hữu nghe vậy, biểu tình xấu hổ một phen, lập tức hắng giọng một cái, có chút không được tự nhiên bào chữa, “Kỳ thật, tên này cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045415/chuong-2938.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.