Mộ Nhã Triết nhìn mãi chấm nhỏ đó, trái tim sắp vỡ nát.
Vân Thi Thi lại càng tâm loạn như ma.
Lúc trước, lúc cô mang thai lần đầu, cảm xúc cực kỳ nôn nóng, bởi vì lo lắng trong nhà, lo lắng cho cha, cả ngày mất hồn mất vía, lo sợ bất an, bởi vậy, tất cả thời gian mang thai cảm xúc cực kỳ dao động.
Cho dù dinh dưỡng của cô được cung cấp đầy đủ, nhưng chính vì cảm xúc, ít nhiều gì cũng ảnh hưởng thai nhi phát triển.
Bởi vậy, cô tám tháng sinh non, Hữu Hữu sinh ra, suýt chút nữa thì chết non.
Cho dù thông qua cấp cứu, kéo về từ con đường chết, nhưng mà sau khi lớn lên, tố chất thân thể, cuối cùng có chênh lệch không nhỏ với những đứa bé bình thường.
Thể chất yếu ớt nhiều bệnh, tính cách nhạy cảm, cô mắc nợ cậu rất nhiều.
Nhưng mà đứa nhỏ này tới quá đột ngột, cô bất ngờ không phòng ngự, không hề chuẩn bị!
…
Mộ Nhã Triết ôm cô về phòng bệnh, Tiếu Tuyết đã đi, Cung Kiệt lập tức đi đến hỏi, “Tình hình thế nào?”
“…”
Mộ Nhã Triết không nói lời nào, chỉ yên lặng ôm cô lên giường, vén chăn lên, đắp kín chăn cho cô, trầm mặc ngồi một bên.
Cung Kiệt nhíu mày, nhìn anh, lại nhìn Vân Thi Thi trên giường, nắm chặt tay.
Đúng lúc này, Vân Thi Thi đột nhiên từ trên giường ngồi dậy.
Âm thanh rất nhỏ, lập tức kinh động bọn họ.
Mộ Nhã Triết và Cung Kiệt đều cả kinh, xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045375/chuong-2917.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.