“Em có khỏe không?” Tần Chu thấy trạng thái này của cô, hình như rất không lạc quan.
“Không tốt, tuyệt đối không tốt.”
Vân Thi Thi hít sâu một hơi khí lạnh, “Thực xin lỗi, em hơi thất thố…”
Tần Chu thấy, cũng đau lòng không thôi.
Nhưng anh ta có thể hiểu được đau đớn của Vân Thi Thi.
Chỉ là hiện giờ, anh ta cũng không thể ở thời điểm như vậy, an ủi cô.
Bởi vì ngay cả anh ta, đều không biết nên xoa dịu cảm xúc của mình thế nào.
“Đừng khóc… Tinh Trạch nhất định hi vọng em có thể sống tốt, vĩnh viễn hạnh phúc! Nén bi thương.”
Cô đeo kính râm, nhưng mà căn bản không thể che hết vẻ mặt tiều tụy.
Tần Chu vừa dứt lời, cô lại hít sâu một hơi khí lạnh, không nói gì thêm.
Mộ Nhã Triết đỡ cô chậm rãi đi vào sảnh truy điệu, đại sảnh truy điệu, đều là tiếng khóc thút thít, nhìn xung quanh một vòng, ngoại trừ các nhân vật nổi tiếng, còn có rất nhiều nghệ sĩ và minh tinh.
Không ít nữ minh tinh và nam minh tinh đeo kính râm, che dấu vẻ mặt hoàn mỹ.
Nhưng không biết những tiếng khóc thút thít này, rốt cuộc là diễn, hay là thật lòng biểu lộ.
Vẻ mặt Vân Thi Thi đờ đẫn đứng ở trong góc nhỏ, yên lặng cúi đầu đợi.
Trong lúc này, suy nghĩ của cô rất loạn, trong đầu đều trống rỗng, cho dù tiếng động xung quanh rất ầm ĩ, cô lại giống như không nghe thấy.
Đau lòng, không giây phút nào nhắc nhở cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045342/chuong-2902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.