Anh ta muốn nhìn thêm vài lần, cố gắng nhìn nhiều thêm vài lần, nhưng mà càng nhìn, sẽ càng thêm đau lòng.
Anh ta thật sự, thật sự khó mà tiếp nhận được sự thực tàn nhẫn như vậy!
Tinh Trạch, thật sự đã chết sao?
Không lâu sau, sẽ giống như người chết vậy, ở nhà tang lễ, hóa thành một đống tro cốt nho nhỏ, chôn ở nơi âm u, không thấy mặt trời.
Tần Chu đột nhiên cảm thấy rất đau lòng, nước mắt lại càng khó dừng lại.
Anh ta không phải là một người yếu ớt, nhưng hôm nay, mãi đến khi khắc sâu một sự thật, Cố Tinh Trạch không thể trở lại, lúc này anh ta mới cảm nhận được đau đớn vì mất đi người bạn thân!
Tần Chu nhẫn nhịn, nhịn rồi lại nhịn, mới cố gắng bình tĩnh đứng dậy, nhẹ nhàng mà vươn tay, đem đôi mắt không nhắm chặt của Cố Tinh Trạch, đóng lại.
“Không phải anh vẫn nói, muốn ngủ một giấc thật ngon sao?”
Tần Chu nhìn anh ta, nhíu mày, miễn cưỡng cười vui, “Bây giờ anh có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi, còn lại, liền giao cho tôi xử lý.”
Anh ta xoay người, chậm rãi rời đi.
Khi đi tới cửa, mấy cấp cao của Hoàn Vũ hướng mặt vào bên trong nhìn đông nhìn tây, Tần Chu ngăn bọn họ lại.
“Đừng nhìn nữa!”
Anh ta vừa nói, vừa khép cửa lại.
“Rốt cuộc Tinh Trạch xảy ra chuyện gì?”
“Chúng tôi nhận được tin tức, nói Tinh Trạch xảy ra chuyện ngoài ý muốn, rốt cuộc sao lại thế này?”
Tần Chu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045283/chuong-2876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.