Anh ta chưa từng nghĩ tới, hai người sẽ gặp nhau trong trường hợp như vậy.
Cố Cảnh Liên liếc mắt đánh giá anh, mặt không chút thay đổi hỏi, “Sao anh lại ở chỗ này?”
“Anh ta làm sao vậy?”
Mộ Nhã Triết không trả lời mà hỏi lại.
Cố Cảnh Liên cúi đầu, nhìn thoáng qua Cố Tinh Trạch, vẻ mặt phủ một tầng băng tuyết.
“Ừm… Cậu ta đã chết.”
Rời đi rất bình tĩnh.
Anh ta vốn cho rằng, Cố Tinh Trạch có bất luận chuyện gì ngoài ý muốn, nội tâm của anh ta cũng không hề gợn sóng.
Nhưng mà không nghĩ tới, khi người rời đi, trái tim Cố Cảnh Liên, không dấu vết đau đớn vài phần.
Cố Tinh Trạch đã chết.
Trái tim của anh ta rất nặng nề.
Cố Cảnh Liên híp mắt, “Người nào làm?”
“… Ông chủ…”
“Người nào làm?”
Cố Cảnh Liên cầm chặt tay vịn, ánh mắt ngoan độc, “Là bút tích của người nào?”
Bác Phúc lập tức nói, “Vừa rồi tôi đã hỏi tình hình, nghe nói phạm nhân đã được khống chế, là một người phụ nữ. Một đồng bọn khác vì vết thương trí mạng, khi đến hiện trường, đã chết rồi!”
“Một người phụ nữ sao?”
Cố Cảnh Liên nhíu mày, “Phụ nữ?”
“Phụ nữ?”
Mộ Nhã Triết cũng phát biểu nghi ngờ.
Bác Phúc lập tức nói, “Nghe nói, trước khi cậu Tinh Trạch ra nước ngoài, muốn gặp mặt cô Vân Thi Thi lần cuối. Chắc là trên đường đến nơi hẹn, bị tập kích.”
“Cậu ta đắc tội người nào sao?”
Sắc mặt Cố Cảnh Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045275/chuong-2872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.