Sở Tiểu Bảo ầm ĩ muốn mẹ, dù là bác Phúc đến cũng dỗ không được.
Cố Cảnh Liên không thể nhịn được nữa, quát, “Không được khóc! Cháu lại khóc, cháu liền không thấy được mẹ nữa!”
Sở Tiểu Bảo khóc thút thít, ngây thơ hỏi lại, “Tiểu Bảo không khóc, có thể nhìn thấy mẹ sao?”
“Chỉ cần cháu không khóc!”
Sở Tiểu Bảo lập tức gật đầu, “Được ạ! Tiểu Bảo không khóc!”
Xem như giao hẹn!
Cố Cảnh Liên đi ra phòng ngủ, lập tức dặn dò, “Đi đem người phụ nữ đó tắm rửa sạch sẽ!”
“…?” Bác Phúc nghe vậy, đầu có chút mờ mịt.
Ông ta vừa nghe nói, có một người phụ nữ lớn mật tự tiện xông vào biệt thự nhà họ Cố.
Ông chủ đưa người phụ nữ đó xuống tầng hầm, nghe nói, người phụ nữ đó là mẹ ruột của Sở Tiểu Bảo, ông ta còn chưa kịp hỏi rõ mọi chuyện!
“Ông chủ nói người phụ nữ đó, chẳng lẽ là người phụ nữ được cậu mang xuống tầng hầm?”
Đúng vậy.
Vẻ mặt Cố Cảnh Liên chán ghét nói, “Tiểu Bảo ầm ĩ muốn mẹ, đi đem cô ta tắm rửa sạch sẽ, đừng biến thành toàn thân là máu!”
“Dạ, tôi hiểu.”
Bác Phúc nơm nớp lo sợ đồng ý, nhìn theo Cố Cảnh Liên rời khỏi gian phòng, cũng không biết đi nơi nào.
Ông ta tất nhiên cũng không dám hỏi quá nhiều hành tung của anh ta.
Trên đường đi đến đường hầm, bác Phúc miên man suy nghĩ, rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào, mới có thể mang thai cốt nhục của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045231/chuong-2850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.