Trả lời cô ấy, là tiếng đóng cửa lạnh lùng.
Trong lòng Elise hiểu rõ, giờ phút này tâm tình Cung Kiệt rất tồi tệ.
Ngay cả vui đùa bình thường, anh cũng trở nên không có kiên nhẫn đối phó.
Dù sao trong đội ngũ đã chết một chiến hữu, tâm tình của anh chắc là cực kỳ tệ.
…
Nhà xác.
Cung Kiệt mặc thêm áo khoác, chậm rãi đi đến.
Một nhóm người đang rửa sạch thi thể.
Nghe thấy tiếng mở cửa, mọi người quay lại nhìn, thấy là anh, lập tức cung kính cúi đầu, “Cậu Cung.”
“Người thế nào?”
“Còn đang rửa sạch vết máu trên người ạ.”
Cung Kiệt đẩy đám người ra đi tới, chỉ thấy một người đàn ông nằm thẳng tắp ở trên giường, bởi vì liên quan đến thời gian chết, thân thể đã hoàn toàn cứng ngắc, tất cả quần áo trên người đều được cẩn thận cởi ra, bởi vì máu đã khô cứng, quần áo và làn da dính vào một chỗ.
Tách quần áo và da ra, tốn không ít thời gian.
Cung Kiệt cúi đầu nhìn thoáng qua, vẻ mặt lạnh dần.
Lúc ấy đột nhiên xảy ra chuyện.
Cảnh tượng chiến tranh loạn như vậy, lửa đạn tung tóe, khói thuốc súng tràn ngập, tiếng súng vang lên bên tai không dứt.
Máy bay của anh đỗ ở một nơi rất xa, sau khi kết thúc giao dịch, muốn trở lại sân bay, tất phải đi qua mảnh đất chiến loạn.
Cung Kiệt được hộ tống suốt đường đi, chẳng qua có vài giây, anh suy nghĩ một chút tâm sự, hơi thả lỏng cảnh giác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045167/chuong-2818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.