“…”
Thằng nhóc này, có cần phải kiêu ngạo như thế không.
Cung Kiệt hừ lạnh một tiếng, “Đúng là tim lạnh, cậu làm lụng vất vả như vậy, mỗi ngày đều canh giữ ở phòng bệnh chăm sóc, mấy người còn đối xử với cậu như vậy.”
Vân Thi Thi cười, lập tức nói, “Tiểu Kiệt, đừng đau lòng! Chừng nào em trở về, đợi em trở về, chị nhất định sẽ dâng đôi môi này trước.”
Cung Kiệt nghe vậy, sắc mặt rốt cuộc cũng ấm áp vài phần, “Vẫn là chị gái yêu em. Nhưng mà gần đây có chút bận rộn, cho nên một thời gian, vẫn không có biện pháp trở về gặp chị.”
“Bận rộn cái gì?”
“Ừm… Chuyện công việc ạ.”
Cung Kiệt không nói rõ quá nhiều, nói vài câu ngắn ngủi, cũng không nói quá nhiều, liền tắt video call.
Mới tắt điện thoại đi xong, di động đột nhiên rơi từ trong tay anh xuống.
Thân thể anh ngã xuống ghế sofa, rốt cuộc không nhịn đau nổi, sắc mặt hiện lên chút trắng bệch.
Elise đi đến cạnh anh, lạnh lùng liếc mắt nhìn anh một cái, “Đúng là thiệt thòi cho anh có thể nhịn đến bây giờ, rất đau sao?”
Cung Kiệt lạnh lùng nhìn cô ấy một cái, hừ một tiếng, lại ngạo mạn nói, “Chút đau đớn ấy, thì tính là gì.”
Còn chưa dứt lời, Elise liền vươn ngón tay ra chọc vào bờ vai anh, Cung Kiệt đau đớn hít vào một hơi khí lạnh, gạt tay cô ấy ra.
“Làm gì thế?”
“Không phải anh nói, ‘Chút đau đớn ấy, thì tính là gì’ sao? Tôi thử xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045160/chuong-2814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.