“Lão đại cũng thật không có tức giận sao, cậu dám làm như vậy trước mặt bao nhiêu nhân viên, nhưng cũng không bị khấu trừ tiền thưởng.”
“Hừ hừ hừ……” Lục Cận Dự cười lạnh vài tiếng, ngay sau đó nói, “Em chất vấn anh ấy, dựa vào cái gì anh bốn giờ đã có thể tan tầm, kết quả, anh đoán anh ấy nói như thế nào?”
“Nói ra nghe thử xem nào.”
Khương Thân một tay chống cằm.
Lục Cận Dự đưa tay sửa lại cổ áo, học theo bộ dạng thâm sâu khó lường của Mộ Nhã Triết, lạnh lùng phun ra từng chữ một: “Anh 10 giờ đi làm, 4 giờ tan tầm, nhưng mà, anh đã lên thực hiện xong tất cả các kế hoạch, nói chung, trước ba giờ anh có thể hoàn thành toàn bộ công việc của mình, sau đó thì uống một tách trà chiều, rồi rời khỏi công ty. Đồng chí Cận Dự, cậu còn có ý kiến gì nữa không?”
10 giờ đi làm, nghỉ trưa một giờ, trong vòng năm tiếng đã có thể mang toàn bộ công việc hoàn thành!?
Mấu chốt là, anh ta còn có thể dành ra một tiếng đồng hồ để mà nhàn nhã uống trà?!
Khương Thân hung hăng vứt bản báo cáo xuống mặt bàn, “Lão đại thế này thì quá là biến thái đi!”
……
Mộ Nhã Triết đánh xe rời khỏi công ty.
Sở dĩ anh phải cố gắng hoàn thành công việc trước bốn giờ rồi nhanh chóng rời công ty là đều có lí do, vào lúc 6 giờ là giờ cao điểm, giao thông sẽ ùn tắc rất nghiêm trọng.
Mỗi ngày anh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045137/chuong-2803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.