"Ha..." Tống Ân Nhã đùa cợt lắc đầu: "Đứa bé này nếu thật là của Yến Thừa, chắc sẽ rất đẹp! Chỉ là, đáng tiếc người làm mẹ không có chí tiến thủ, đứa bé này sinh ra, nhất định sẽ là một nghiệt chủng!"
"Cô!"
Mạnh Tinh Tuyết cười nhạt, trả lời một cách mỉa mai: "Có phải nghiệt chủng hay không, cũng chưa tới phiên cô phán xét!"
"Tôi chỉ nói sự thật mà thôi!" Tống Ân Nhã vừa nói, một bên thâm ý xoa xoa bụng mình, mỉm cười: "Cũng là đứa bé chưa ra đời, con của tôi, sinh ra, nhất định được ngàn vạn người cưng chiều! Mà đứa bé trong bụng cô? Sinh ra chính là nghiệt chủng, đứa con hoang không bao giờ thấy ánh sáng! Cả đời đã được định trước là không có danh phận, mặc dù Mộ Yến Thừa nể tình, đem về nhà họ Mộ nuôi, cả đời cũng sẽ bị con tôi đè đầu cưỡi cổ!"
Mạnh Tinh Tuyết sắc mặt trở nên trắng bệch.
Hành động này của cô ta, hình như cũng đang mang thai giống mình.
Cả người cô run lên, mặc dù hiểu, Tống Ân Nhã đây là đang cố làm cho cô nhục nhã....
Nhưng...
Cô thực sự không biết, Tống Ân Nhã có phải thực sự mang thai hay không.
Cô có chút nghi ngờ nhìn bụng dưới của Tống Ân Nhã, khá bằng phẳng, nếu có mang thai thì chắc cũng chưa có quá lớn.
"Cô mang thai?"
Mạnh Tinh Tuyết có chút không tin tưởng.
Tống Ân Nhã nhìn sắc mặt cô trắng bệch, khóe môi cong lên đắc ý, thản nhiên nói: "Đúng vậy, tôi mang thai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045096/chuong-2783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.