Mạnh Tinh Tuyết nhìn thoáng qua Sở Hà, lại nhìn Mộ Yến Thừa, lập tức gật gật đầu, “Ừm! Em về thủ đô với anh!”
Mắt Mộ Yến Thừa sáng lên, “Thật sao? Em hồi tâm chuyển ý rồi hả?”
“Ừm.”
Mạnh Tinh Tuyết quyết định, đấu tranh chính diện với Tống Ân Nhã, Tống Ân Nhã ép sát khắp nơi, không để lại một chút đường sống, như vậy, cô cũng không cần thiết phải trốn tránh, thủ hạ lưu tình!
Mộ Yến Thừa, vốn là của cô!
Cô sẽ không yếu đuối nữa, cho dù không từ thủ đoạn, cũng phải đem thứ vốn thuộc về cô, đoạt lại!
Mạnh Tinh Tuyết nắm chặt tay, lập tức nói với Sở Hà, “Sở Hà, cho dù phải trả giá lớn thế nào, em nhất định sẽ tìm được Tiểu Bảo! Chị yên tâm!”
Sở Hà nói, “Chị đi cùng hai người.”
Mộ Yến Thừa nhìn thoáng qua Mạnh Tinh Tuyết, thấy cô ta không có phản đối, lập tức gật đầu, “Chúng ta lập tức thu dọn một phen, chuẩn bị về thủ đô.”
“Ừm.”
…
Từ sau buổi tối Cố Cảnh Liên hung dữ với Sở Tiểu Bảo, Sở Tiểu Bảo không thích dán anh ta nữa, cũng không vui vẻ kêu “Chú... chú...” nữa rồi.
Lúc sáng, Sở Tiểu Bảo đã tỉnh lại, liền một mình ở lại trong phòng, bác Phúc thích cậu, liền đặc biệt chăm sóc cậu, mua cho cậu mấy quyển truyện.
Mấy quyển truyện này là bác Phúc cố ý mua.
Bác Phúc phát hiện, đứa nhỏ này, tựa hồ cảm thấy thích thú với lĩnh vực hội họa, bất luận không an phận thế nào, một khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2045021/chuong-2747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.