Sở Tiểu Bảo đã học tự mình tắm rửa, chỉ là động tác không được lưu loát, nửa tiếng sau, cậu cẩn thận leo ra khỏi bồn tắm, dùng khăn mặt cẩn thận che khuất vị trí xấu hổ, lập tức nói, “Em tắm xong rồi!”
“Ừ! Để chị mặc quần áo cho em!”
“Không cần! Em tự mình mặc quần áo! Không cần chị giúp!”
Nữ giúp việc không có biện pháp, đem quần áo sạch đến gần, cậu vụng về mặc quần áo tử tế, lại đến trước gương chỉnh sửa, ngắm nhìn một phen.
Song khi cậu đứng trước gương nhìn mình, bộ dạng quần áo không chỉnh tề, lại có chút mất mát nho nhỏ!
Cậu lại chỉnh quần áo một phen, mãi đến khi trong gương, chiếu lên hình ảnh cậu mặc áo sơmi, bộ dạng sạch sẽ, lúc này mới cười hài lòng.
Nhưng mà hình như quần áo hơi rộng.
Thực ra, bộ quần áo này, không phải dựa theo người cậu mà mua, đêm hôm khuya khoắt, cửa hàng quần áo đều đã đóng cửa. Cố Cảnh Liên muốn người hầu chuẩn bị cho Sở Tiểu Bảo quần áo sạch sẽ, thuộc hạ ở biệt thự nhà họ Cố tìm kiếm một phen, đúng lúc một quản gia nhà họ Cố có con trai sáu tuổi, mua mấy bộ quần áo mới, còn chưa kịp mặc, bởi vậy đưa cho cậu mặc.
Chỉ là vạt áo hơi dài một chút, nhưng mà miễn cưỡng mặc vừa.
“Ai nha, thật đáng yêu!”
Nữ giúp việc liếc mắt nhìn cậu, cảm thấy cực kỳ đáng yêu, nhịn không được tiến lên nhìn.
Sở Tiểu Bảo bị cô ta nhìn chằm chằm có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044982/chuong-2730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.