🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

An toàn rồi!



Chuyện này đại biểu, cậu không có nguy hiểm!



Nhưng mà rất nhanh, cậu lập tức ý thức được, lần này cậu giống như một con mèo con chó bị vứt ở một nơi hoang vu.



Làm sao bây giờ?



Làm thế nào mới tìm được đường về nhà đây?



Cả đầu Sở Tiểu Bảo đều nghĩ nên về nhà thế nào, nhưng mà làm người ta sốt ruột chính là, hiện giờ cậu đang bị trói, còn nữa, ngay cả địa chỉ nhà mình cậu cũng không nói ra được.



Làm sao bây giờ?



Sở Tiểu Bảo ép buộc mình mau chóng tỉnh táo lại, lúc quan trọng, đứa bé này coi như cũng lanh lợi, biết không thể ngồi chờ chết như vậy, phải cố gắng rời khỏi nơi này.



Cậu liếc cái ghế của mình, trong đầu đột nhiên sáng lên, đột nhiên vùng vẫy mạnh hơn, ghế dựa này nhiều năm rồi, mưa nhiều năm rơi lên ghế, lưng ghế bị ăn mòn rất nghiêm trọng, cậu giãy giụa như vậy, dần dần long ra.



Hai tay của cậu đều bị còng vào ghế, cậu dựa lưng vào ghế, vùng vẫy đi đến tường, dùng thân thể đập mạnh vào, cố gắng vài lần, ghế dựa rốt cuộc cũng nứt ra, cậu dùng lực vùng vẫy, lưng ghế dựa hoàn toàn rời ra.



Hai tay được tự do, nhưng còng tay không thể nào mở ra được.



Chỉ là, cuối cùng cũng có thể rời khỏi nơi quỷ quái này rồi!



Sở Tiểu Bảo đang muốn đi ra ngoài cửa, đột nhiên liếc mắt nhìn thoáng qua hai miếng bánh mì gặm một nửa và chân giò hun khói trên mặt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044939/chuong-2707.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 2707: Chạy Trốn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.