Trong buổi họp báo này, Kỷ Nhan chẳng làm được gì, cuối cùng cô ta đành lủi thủi ra về dưới ánh mắt chán ghét của cánh nhà báo, trông như một con chuột đáng thương lầm lũi chạy trong mưa.
...
Ánh đèn nê ông chiếu rọi trên đỉnh đầu.
Vân Thi Thi dựa vào lan can, thỉnh thoảng tự tay mân mê lọn tóc của mình.
Mộ Nhã Triết ôm lấy cô từ phía sau, nhẹ nhàng tựa cằm lên cần cổ của cô, hỏi: "Đang nghĩ gì thế?"
Vân Thi Thi cười nhẹ một tiếng, mấp máy môi, có hơi xấu hổ nói: "Em... em chỉ là đang cảm thấy, tất cả mọi chuyện xảy ra trong hôm nay, thật sự giống như mơ vậy."
"Không thật sao?"
"Ừm."
Vân Thi Thi chớp mắt: "Từ tuyệt vọng đến hy vọng, từ địa ngục lên thiên đường, mọi thứ đều thoắt cái đã trôi qua rồi, cảm giác nhịp tim cũng đập theo không kịp."
"Tuyệt vọng?"
Mộ Nhã Triết cong mi, làm như không hiểu lời cô nói, xoay người cô về phía mình, khiến cho gương mặt cô hướng về phía anh: "Sao lại tuyệt vọng?"
"Anh không thấy là mới đầu những nhà báo đó trông rất kích động sao, giống như kiểu là hận không thể ăn tươi nuốt sống em vậy, nhất nhất muốn đào bới ra một cái tin tức giật gân gì đó. Khi đó, em cảm thấy rất tuyệt vọng."
Dừng một chút, cô bỗng nhiên liếm môi, ánh mắt lấp lánh: "Nhưng mà lúc đó anh lại xuất hiện như một vị thần còn Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần thì lại như biết phép thuật vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044850/chuong-2661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.