Vân Thi Thi trợn mắt há miệng nhìn mọi việc diễn ra.
Hữu Hữu ở bên cạnh lảm nhảm nói, “Mẹ, thiệt thòi mẹ vẫn giữ lễ độ nho nhã với dì ta, đê tiện như vậy…”
Đang nói thì dừng lại.
Hữu Hữu vội vàng che miệng, ý thức được mình thất lễ, vội vàng nói, “Ừm, không được! Không thể nói tục, phải tao nhã, phải đoan trang.”
“Ha ha…”
Vân Thi Thi bị những lời của cậu chọc cười.
“Mẹ cười cái gì!”
Hữu Hữu oán trách nhìn cô một cái.
Vân Thi Thi tò mò nói, “Con muốn nói cái gì?”
Cô rất tò mò.
Hữu Hữu nói, “Con muốn nói, người phụ nữ hư hỏng như vậy, nên thô bạo một chút! Không cần thủ hạ lưu tình.”
“Ừm! Mẹ nhớ kỹ rồi!”
Vân Thi Thi nhịn không được sờ sờ đầu của cậu, cười cưng chiều, “Hữu Hữu, con quả thực là kỵ sĩ của mẹ!”
“Con vốn là kỵ sĩ của mẹ mà!”
Hữu Hữu đắc ý nhíu mày nói, “Con không cho phép một người nào bắt nạt mẹ cả!”
“Nhưng mà sao con biết Dung thị đã suy tàn rồi!”
Hữu Hữu hừ lạnh một tiếng nói, “Những tư liệu này, điều tra đơn giản một phen là được!”
“Mẹ còn thấy kỳ lạ, mục đích cô ta quấn lấy chúng ta rốt cuộc là gì! Hóa ra là vì Dung thị.”
Hữu Hữu nói, “Cho dù thế lực phi thường, cũng khó mà ngăn được sóng dữ, sẽ làm cho toàn thân đầy mùi tanh! Xí nghiệp Dung thị đã biến mất, nhà họ Dung khổ sở chống đỡ, chỉ mong có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044646/chuong-2558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.