“Cha à… Con đói bụng rồi…”
Dung Huyên ngớ ra một phen, theo giọng nói nhìn lại, thấy một đứa bé mặc áo sơ mi xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ đẩy cửa đi ra khỏi phòng.
Hữu Hữu bị đói làm tỉnh, mở mắt ra, liền thấy Tiểu Dịch Thần mở tứ chi ngủ ngon, sờ cái bụng lép, cậu quyết định bỏ lại Tiểu Dịch Thần, rời giường kiếm đồ ăn.
Mới vừa mặc quần áo tử tế, Hữu Hữu lại mơ hồ nghe thấy ngoài cửa có người nói chuyện, nghe thấy giọng nói của Vân Thi Thi, cậu lập tức đẩy cửa đi ra ngoài.
Nhưng mà vừa mới đi đến nhà ăn, lại đột nhiên thấy trước bàn có ba người.
Trong đó có một người phụ nữ, dung mạo xinh đẹp lại xa lạ.
Hữu Hữu ngớ ra một phen.
Chắc là bạn của cha và mẹ?
Trong lòng cậu yên lặng nghĩ như vậy, lập tức coi cô ta không có tồn tại, chạy tới làm nũng với Vân Thi Thi.
Vân Thi Thi ôm cậu ngồi trên người, lại nghe cậu tò mò hỏi, “Mẹ, bây giờ là mấy giờ rồi ạ?”
“Hơn bảy giờ tối rồi!”
“Ai nha, thể nào con cảm thấy ngủ lâu như vậy? Chắc là buổi tối ngủ không được rồi!…”
Tâm tình của Vân Thi Thi vốn mịt mù nháy mắt biến mất, cô nhịn không được nhẹ nhàng véo khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, bất mãn nói, “Sớm nên gọi con tỉnh, không thể để con ngủ lâu như vậy, nếu không thì buổi tối lại tràn đầy tinh thần, ngủ không được!”
Từ đầu đến cuối, Dung Huyên nghẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-hai-bao-giam-doc-hang-ti-yeu-vo-tan-xuong/2044603/chuong-2535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.